Tàng Thất: “…” Diệp huynh, tình huống gì đây? Biết rõ nàng là yêu còn giữ nàng ở bên người. Nhan Nhược Ngọc đi đến bên cạnh Diệp Trường Sinh: “Nhược Ngọc tạ ơn công tử.” Diệp Trường Sinh lạnh nhạt nói: “Nhan cô nương không cần phải cảm tạ, tu sĩ chúng ta cần phải như vậy.” Nói đến đây, hắn dừng lại rồi tiếp tục nói: “Nhan cô nương, ba người chúng ta mới vào học viện, đêm nay ngủ ở đâu cũng là vấn đề, không biết cô nương có biết chỗ nào nghỉ ngơi không?” Nhan...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.