"Chẳng lẽ ngươi không khao khát tự do?" “Ngươi chẳng lẽ không muốn hô phong hoán vũ?” "Chẳng lẽ ngươi không nghĩ tới huy hoàng ngày xưa?" Băng Long viễn cổ nhìn Diệp Trường Sinh: "Ngươi đừng nói nữa, được không?” Diệp Trường Sinh thở dài một hơi: "Không khí này... Đó là hương vị của tự do.” Băng Long viễn cổ giận dữ gầm thét: “Xin ngươi đừng nói nữa.” Ô ô. Quá bắt nạt con rồng. Băng Long viễn cổ bị trấn áp ở đây vô tận năm tháng, nó gặp phải vô số nhân loại, vô sỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.