"Đúng rồi, phụ thân Diệp Chiến Thiên của ngươi cũng là ta phái người giết." Khuôn mặt Diệp Trường Sinh trầm như nước: "Phải không? Cảm ơn ngươi đã thành thật, bây giờ ngươi có thể chết.” “Nào, đến đây, đến giết ta!” Diệp Trường Sinh nhìn Tàng Tẫn Thiên, khinh bỉ nói. Theo thanh âm truyền ra, tất cả mọi người trong sân đều có chút bối rối, không nghĩ tới Diệp Trường Sinh trực tiếp như vậy, một lòng muốn chết. Trần Phục Sinh nói: "Diệp tiểu tử, ngươi rời đi đi, lão phu sẽ gánh vác tất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.