Trước lâu các, Diệp Thương Vân nhìn thấy dị tượng xuất hiện trong hư không, được biết hậu bối Diệp gia lần lượt đều đột phá cảnh giới, mỗi người ít nhất phải nâng lên một đại cảnh giới, dù núi Thái Sơn sụp đổ ông ta cũng không đổi sắc mặt, nhưng lúc này vẻ mặt ông ta lại không được tự nhiên.
“Là hắn ư?”
“Kiếm ý, phàm là tu giả đều có thể được hưởng lợi.”
Một tộc lão nói: “Đứa bé này thật không tầm thường, nó đã mang đến cho Diệp gia chúng ta vận may nên con cháu trong tộc mới lần lượt đột phá. Hàng ngàn năm trước trên bầu trời, cảnh tượng này đã từng xảy ra ở Diệp gia chúng ta.”
Diệp Thương Vân gật đầu: “Đúng thế! Cũng không biết là họa hay phúc?”
Lúc này.
Khí tức trên cơ thể của vài tộc lão bắt đầu bốc lên, bởi vì bọn họ cũng ào ạt đột phá dưới sự bao trùm của kiếm ý.
Diệp Thương Vân nói: “Chư vị tộc huynh hãy đột phá trước.”
Tất cả mọi người đều đắm chìm trong kiếm đạo khí vận, có người cũng đã bắt đầu suy tưởng, rõ ràng là do Diệp Trường Sinh đã hợp nhất thần kiếm nên đã mang lại biết bao nhiêu may mắn cho Diệp gia.
Khi còn trẻ, mọi người đều sôi nổi đột phá, trên khuôn mặt lộ vẻ phấn khích, trong lòng họ biết rất rõ rằng nếu không phải vì dị tượng xuất hiện, vận may tăng thêm, kiếm ý đồng thể thì cảnh giới mà bọn họ mắc kẹt chưa đến trăm năm không thể đột phá được.
Phúc Tinh.
Khí vận chi tử.
Một tộc lão kích động nói: “Tộc trưởng! Lần này Diệp gia hoàn toàn vùng dậy rồi. Sau này dưới sự dẫn dắt của đứa trẻ này, chúng ta sẽ có cơ hội thoát ra khỏi thiên vực Hoang Cổ.”
Một tộc lão khác hùa theo: “Tộc trưởng! Đứa bé này sinh ra đã có thần khí phối hợp, cuối cùng đó là Kiếm Thể gì?”
Một lời nói đã đánh thức người trong mơ, tất cả mọi người quay đầu nhìn về lâu các, mọi ánh mắt đều dán lên người Diệp Trường Sinh.
Hắn là Kiếm Thể gì?
Trước Kiếm Lâu.
Diệp Thương Vân thu lại ánh mắt trên người Diệp Trường Sinh, trầm giọng nói: “Dị tượng không thể kết thúc trong chốc lát, chúng ta hãy nghỉ ngơi trước, đợi hạ màn rồi hãy quay lại.”
Mọi người đều gật đầu, thấy Diệp Thương Vân nói cũng có lý, đầu tiên ở bên cạnh Diệp Trường Sinh bị vô số kiếm khí bao quanh, bọn họ hoàn toàn không thể đến gần được.
Mặt khác, căn cơ tu luyện của bọn họ vừa mới đột phá, cần phải được ổn định. Dù sao Thiên Kiếp đã làm tổn hại đến bọn họ, cùng với tốc độ đột phá, linh khí bên trong cơ thể vẫn có chút hỗn loạn.
Sau khi mọi người lần lượt rời khỏi, trước Vạn Kiếm Lâu chỉ còn lại kiếm huy từ trên trời rơi xuống, bao trùm kín mít toàn bộ Kiếm Lâu.
Khoảng một canh giờ trôi qua.
Dị tượng trên hư không mới bắt đầu tan biến.
Một bóng đen bước lên không trung, lao nhanh đến Kiếm Lâu, uy lực khủng khiếp bao trùm lấy lâu các.
Diệp Trường Sinh cảm nhận được khí tức nguy hiểm sắp kéo đến. Vào đúng lúc này, bên tai lại truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
“Tinh! Chúc mừng chủ nhân đã thành công hợp nhất thần kiếm hỗn độn.”
“Tinh! Nhắc nhở chủ nhân, hệ thống đã làm mới địa điểm đánh dấu đầu tiên: Kiếm Cung. Có đánh dấu ngay lập tức hay không?”
“Lập tức đánh dấu.” Diệp Trường Sinh không chút do dự.
“Tinh! Chúc mừng chủ nhân đã đánh dấu thành công, đạt được Kiếm Thể hỗn độn, đang thức tỉnh…”
Lúc này.
Bóng đen xuất hiện trên hư không nắm chặt đoản kiếm trong tay, vút lên trời cao rồi chém xuống lâu các.
Sự uy phong của thanh kiếm đáng sợ như thế này.
Như thể dãy ngân hà từ trên chín tầng mây rơi xuống.
“Ngươi dám!” Diệp Thương Vân tức giận hét lớn, giơ tay lên, một luồng kiếm khí bay ra, phá nát hư không chỉ thẳng về phía người mặc đồ đen.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến người khiếp sợ xảy ra rồi.
Kiếm quang chém xuống oanh kích lâu các, lại có một luồng kiếm quang cắn trả bắn ra, đi vào cơ thể người mặc đồ đen.
Ầm!
Tiếng nổ truyền đến, người mặc đồ đen hóa thành bột mịn rồi tan biến dưới màn đêm.
Kiếm khí có linh hồn, tự bảo vệ chủ ư?
Diệp Thương Vân mở to con ngươi với vẻ mặt bàng hoàng, ông ta dừng lại giây lát rồi nói tiếp: “Sinh ra là Đế, ai có thể cản.”
Cùng với tiếng nói được phát ra, những tộc lão khác của Diệp gia xuất hiện ở đó. Họ nhìn quanh, nhận ra không có vết tích nào của thích khách.
Một tộc lão nói: “Vừa nãy thích khách đã biến thành bột mịn, là lão tổ đã ra tay ư?”
Một người khác nói: “Không phải lão tổ ra tay, ai có thể một đòn đánh thích khách tan tành? Người đó chính là thực lực Bán Thánh.”
Trong chốc lát, mọi người bàn tán xôn xao.
Chỉ có một mình Diệp Thương Vân nhìn chăm chú Kiếm Các ở trước mắt: “Vừa nãy không phải là lão tổ ra tay, chẳng lẽ là kiếm khí trong lâu các xuất hiện ư?”
Kiếm khí còn sót lại sao?
Trước hết là kiếm khí ngăn cản Thiên Kiếp, bây giờ lại giết chết cường giả Bán Thánh trong chớp mắt.
Đứa trẻ này là Kiếm Thể gì? Mạnh đến không tưởng.