“Oa! Thật sao?” Quý Linh đặc biệt vui vẻ, cô chạy tới giữ ghế cho anh nhưng vẫn rất lo lắng nói: “Anh cẩn thận một chút nha…” Lục Cảnh Hành luồn tay qua xách cái lồng lên, còn phải đặc biệt cẩn thận mèo đen nhỏ trả thù: “Nhóc con này, đồ giảo hoạt, đi vào trong đó rồi cũng không rên lấy một tiếng.” Nếu là những con mèo khác, chúng nó đã sớm kêu meo meo chửi mắng loạn lên rồi, còn nó thì ngược lại, sống chết cũng không kêu lấy một tiếng, chờ anh tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.