Lục Cảnh Hành vung tay lên, vui vẻ nói: “Anh Triệu, anh cũng vất vả rồi, cùng chúng tôi đi ăn chứ?” Vừa nói, anh vừa đưa bao thuốc qua. Người bảo vệ thấy bên trong đều là thuốc lá không tồi, nét cười trên mặt càng thêm đậm: “Hả! Tôi ăn cơm rồi, tối nay lại trực ban, không thể cùng mọi người đi ăn được.” Thuốc lá nhận rồi nhưng cơm thì thôi. Người bảo vệ nhận thuốc lá của Lục Cảnh Hành rồi, lại bí mật kéo anh sang một bên nhỏ giọng nói: “Cô bé mặc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.