Ngay lập tức, tất cả mọi người đều quay đầu, nhìn về phía Lục Cảnh Hành. Trong lòng Quý Linh cũng có chút khẩn trương, cô ấy cầm chặt bức tranh mà Lục Hi tặng, trái tim đập dồn dập như trống. Cảm giác này, như mấy quả hạnh nhân vừa kết trái trên đầu cành cây, lập tức bị gió cuốn đi, hoặc giống như đáy hồ cuộn trào cơn sóng nhỏ giữa ngày hè, khiến cho mặt hồ lăn tăn gợn sóng… Nghĩa là trên mặt càng bình tĩnh, thì trong lòng càng thấp thỏm. Sợ anh biết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.