Lục Cảnh Hành cũng không ngờ anh ta lại thay đổi ý định, lập tức mừng rỡ gật gật đầu: “Đương nhiên là có thể.” Lại nói, con chó này đã lớn như vậy rồi, phỏng chừng muốn được người ta nhận nuôi, sẽ có chút khó khăn. Nếu anh ta đã muốn nuôi, đương nhiên là tốt nhất rồi. Ai biết đâu, sau khi kiểm tra xong, Dương Bội còn cho bọn họ thêm một niềm vui bất ngờ khác: “Con chó này… Đang mang thai.” “Hửm?” “Hửm?” “Hửm hửm hửm?” Tất cả mọi người đều có chút mơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.