“Không sao.” Lục Cảnh Hành suy nghĩ một chút, sau đó đi xách cái lồng lúc trước chứa Đầu To trở về, ném ở trước cửa tiệm. Quý Linh có chút khẩn trương hỏi: “Cái này, anh làm vậy không sao chứ?” Liệu có làm anh ta kích động hơn hay không? Cô có cảm giác, Lục Cảnh Hành làm vậy giống như đang câu cá… Và cái lồng kia chính là mồi nhử mà anh ném ra… “Đúng vậy, chính là câu cá.” Lục Cảnh Hành nhướng mày, nở nụ cười: “Cứ một mực gạt bỏ chuyện này sang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.