Vậy khẳng định là cái bụng của nó rất to rồi, Lục Cảnh Hành vội vàng lái xe qua. “Bên này bên này.” Hứa Tiểu Bân biết xe của anh, vừa nhìn thấy liền vội vàng vẫy vẫy tay ra hiệu. Con mèo kia cũng không sợ người, lúc này nó đang gian nan liếm lông của mình, thỉnh thoảng cũng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn xung quanh một cái. Liếm lông xong, nó thăm dò đi về phía Hứa Tiểu Bân hai bước. Hứa Tiểu Bân lùi về phía sau theo bản năng, thản nhiên nói: “Tao không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.