Chương 1014: Thịt nát xương tan
Tiền Thuận Nhi ngã xuống, hoàn toàn ngã xuống.
Hắn sẽ không biến thành cương thi nữa rồi.
Hắn cũng sẽ không tỉnh lại nữa, Hạ Lẫm đỡ lấy thân thể của ta, hai chúng ta cứ sững sờ chăm chú nhìn về phía thi thể của Tiền Thuận Nhi, cả hai đều im lặng rất lâu.
Ta cảm thấy như đã trải qua một thế kỷ, cuối cùng Hạ Lẫm cũng cất tiếng thở dài.
Sau đó, ta nhìn Hạ Lẫm như muốn di chuyển thi thể Tiền Thuận Nhi, dường như anh ấy muốn mang thi thể Tiền Thuận Nhi rời khỏi chỗ bẩn thỉu này.
Trần quy trần, đất về với đất.
Ta biết Hạ Lẫm dự định mang thi thể Tiền Thuận Nhi xuống núi.
Hạ Lẫm đưa ta cùng thi thể Tiền Thuận Nhi chuẩn bị về làng tìm Lưu đại thúc và thím Lương.
Nhưng chúng ta đã quên rằng, mặc dù Tiền Thuận Nhi biến thành cương thi đã bị tiêu diệt rồi, nhưng kẻ cầm đầu chân chính là Lục Mao Cương Thi vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật.
Hai người chúng ta có thêm một cỗ thi thể, vừa quay đầu liền phát hiện chung quanh tràn ngập sương đen độc, Lục Mao Cương Thi ẩn hiện trong làn khói độc đen kịt.
Hạ Lẫm vừa phát hiện sương độc, toàn thân cảnh giác đem ta bảo vệ sau lưng, cũng đem thi thể Tiền Thuận Nhi giao phó cho ta.
“Cương thi đến, giúp ta bảo vệ cẩn thận nó.”
Tiền Thuận Nhi chết có một nửa là trách nhiệm của Hạ Lẫm, Hạ Lẫm muốn bảo toàn thi thể của Tiền Thuận Nhi để tưởng niệm.
Nghe Hạ Lẫm bàn giao, ta dù cho đang mỏi mệt, khó chịu toàn thân, cũng phải giữ vững tinh thần bảo vệ thật tốt thi thể Tiền Thuận Nhi.
Ta biết rằng chúng ta có một trận chiến khó khăn khác phải đánh.
Ta giang hai tay bảo vệ thi thể Tiền Thuận Nhi ở trước người, Hạ Lẫm căng thẳng nhìn sương độc tràn ngập bốn phía, anh ấy liên tục niệm chú.
“Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước, Tru Tà!”
Hạ Lẫm nhanh chóng niệm chú, đồng thời hai tay giữ thủ ấn trước ngực.
Thủ ấn phát ra ánh hào quang chói mắt, đem Hạ Lẫm bao phủ ở bên trong, khiến cho vẻ ngoài của hắn lúc này thật linh thiêng, bất khả xâm phạm.
Nhưng ta lại phát hiện mỗi ấn thủ của Hạ Lẫm, động tác sẽ trở nên chần chờ mấy phần, trên mặt cũng trở nên u ám khó coi.
Hắn dường như rất đau đớn.
“Hạ Lẫm, ngươi làm sao rồi? Linh lực nếu như không đủ cũng không cần chống đỡ, ta sợ ngươi. . .”
Ta cảm giác lúc này Hạ Lẫm sắp cạn kiệt linh lực giống ta khi ở sơn động, ta nhịn không được lên tiếng an ủi, lại bị hắn hung hăng trừng mắt.
“Ngậm miệng, chăm sóc tốt cho Tiền Thuận Nhi.”
Hạ Lẫm trừng mắt nhìn ta, để ta không cách nào phản kháng hắn.
Ta cắn môi không nói thêm gì nữa, nhưng là ánh mắt lo lắng không rời khỏi người hắn.
Hạ Lẫm vừa nói xong sau liền hộc máu.
Ta nhịn không được buông Tiền Thuận Nhi xuống, năng lượng toàn thân bỗng nhiên từ chỗ sâu nhất trong Đan Điền dâng lên.
Ta sốt ruột chạy đến bên cạnh Hạ Lẫm, kiểm tra tình trạng cơ thể của hắn.
Hào quang chung quanh hắn đâm vào cơ thể ta như những mũi kim, khiến ta thương tích đầy mình.
Ta vẫn muốn tiếp tục tới gần Hạ Lẫm, lại bị kim quang đánh bay đến bốn mét có hơn.
Ta trơ mắt nhìn Hạ Lẫn khóe miệng chảy máu đỏ tươi, nhưng tay hắn kết thủ ấn, một khắc cũng không ngừng nghỉ.
“Hạ Lẫm, đừng tiếp tục, xin ngươi, ta cầu xin ngươi!”
Ta không cách nào tiến vào phạm vi ánh hào quang xung quanh Hạ Lẫm được, chỉ có thể lo lắng mà nhìn dần dần Hạ Lẫm không thể chống đỡ nổi.
Hạ Lẫm khư khư cố chấp nhất định phải tiếp tục.
Hắn như quyết tử chiến, để ta nội tâm mười phần khủng hoảng.
Lúc này, sương độc đột nhiên tụ lại một cách kỳ lạ.
Sương độc hội tụ thành hình người.
Hình người dần dần hiện rõ, là con Lục Mao Cương Thi kia âm hồn bất tán.
“Lại là ngươi, khốn kiếp!”
Nhìn thấy Lục Mao Cương Thi, ta liền nhớ lại hắn khống chế ta làm Hạ Lẫm bị thương, ta tức giận đổi hướng nhào về phía Lục Mao Cương Thi.
Nhưng ta còn chưa tới gần Lục Mao Cương Thi một trượng liền bị hắn đánh bay.
Lần nữa bị đánh bay ra sau, ta thật chán ghét bản thân mình vô dụng.
Ta muốn bảo vệ Hạ Lẫm, mà chính mình còn lo chưa xong, thậm chí ngay cả đến gần Lục Mao Cương Thi còn không được, ta cảm thấy mình bây giờ thật giống phế vật.
“Tân nương của ta, ngươi phải vì nam nhân này mà giết ta sao? Ngươi thật là để ta đau lòng sao.”
Hạ Lẫm toàn tâm toàn ý kết thủ ấn, dường như đang tập trung bố trí trận địa, không có chú ý tới ta cùng Lục Mao Cương Thi.
Mà ta nghe Lục Mao Cương Thi thâm trầm về sau, mày nhíu lại.
“Ai là tân nương của ngươi? Ngươi chú ý dùng từ, cương thi ghê tởm, buồn nôn thối tha.”
Ta cố gắng chống đỡ thân thể mềm nhũn, đứng thẳng trước mặt Hạ Lẫm, hung tợn trừng mắt nhìn Lục Mao Cương Thi.
Ta hiện tại đã tức giận đến cực hạn.
Lục Mao Cương Thi nghe ta nói, liền cười lớn, con ngươi xanh lục nhìn ta một cách kỳ lạ, thấy toàn thân ta run rẩy.
“Trên người ngươi đều hạ ấn ký của ta, còn không thừa nhận là tân nương của ta? Kiệt kiệt kiệt. . “
Ta nhìn hắn tràn ngập ác ý nhe răng cười, đáy lòng lửa giận lan tràn đến toàn thân.
Ta nhịn không được bổ nhào qua muốn cùng cương thi một trận sống chết, Hạ Lẫm đang kết thủ ấn chế tạo chú trận, bỗng nhiên hướng phía Lục Mao Cương Thi đánh ra vô số kim sắc đạo phù.
Kim phù là không thể xâm phạm Thánh Quang đem Lục Mao Cương Thi bao phủ ở bên trong.
Kim quang chói mắt, ta híp mắt, thấy không rõ tình trạng của Hạ Lẫm cùng Lục Mao Cương Thi.
Chỉ có thể nghe được Lục Mao Cương Thi kêu thảm, cùng tiếng đánh nhau của hắn và Hạ Lẫm để phán đoán Hạ Lẫm thắng hay thua.
Cuối cùng, chúng ta thắng, Lục Mao Cương Thi bị Hạ Lẫm kết ra kim quang chấn vỡ thi thể, thành tro bụi.
Nhưng ta lại không vì Lục Mao Cương Thi chết mà cảm thấy vui vẻ hoặc là hưng phấn.
Nhất là kim quang biến mất, ta nhìn thấy Hạ Lẫm toàn thân chảy máu, quỳ 1 chân trên đất, nội tâm của ta chỉ có lo lắng, không có một chút xíu vui vẻ.
Ta không biết Hạ Lẫm vì đối phó cương thi, đến tột cùng từ bỏ cái gì, nhưng là hắn giờ này khắc này bộ dáng tiêu điều đến để ta đau lòng
Ta nhìn thấy Hạ Lẫm run rẩy, nóng lòng chạy đến bên cạnh hắn.
“Hạ Lẫm, ngươi ngàn vạn lần không nên gặp chuyện xấu.”
Hạ Lẫm linh lực cạn kiệt, ngã xuống, ta kịp thời ôm lấy hắn.
Nhưng ta vừa tới gần hắn, hắn liền đem ta hất ra.
“Đừng quản ta, mau đi xem một chút thi thể Tiền Thuận Nhi có chuyện gì hay không.”