Chương 434: Tên đó sờ chỗ nào của nàng
“Tiết Xán!” Tôi tức khắc liền bị doạ tỉnh, cả kinh kêu lên, “Anh đang làm gì vậy!”
“Tắm cho nàng.” Tiết Xán nói một cách đúng lý hợp tình.
Tôi lúc này mới phát hiện, chính mình thế nhưng đang ngồi trong bồn tắm ở chung cư.
Hôm nay ở phế tích của tòa tháp ngây người lâu như vậy, toàn thân tôi đúng là rất dơ bẩn, đúng là cần phải tắm rửa.
“Để em tự mình tắm.” Tôi vội nói, liền muốn giải vây cho bản thân.
Nhưng đột nhiên, tôi cảm thấy cơ thể Tiết Xán cứng đờ, tay cũng khựng lại.
Tôi thấy lạ, ngẩng đầu nhìn Tiết Xán mới phát hiện anh đang gắt gao nhìn chằm chằm bả vai tôi.
Tôi cũng hướng theo ánh mắt của Tiết Xán nhìn qua liền thấy trêи vai tôi có một vết máu, vì bị tóc tôi che mất nên trước đó không thấy.
“Bị dính máu rồi.” Ta nhịn không được oán giận nói, “Em thích mặc cái áo này lắm, không biết có tẩy ra không nữa.”
Vừa nói tôi vừa tiếp tục chuẩn bị cởi quần áo để tắm.
Nhưng đột nhiên, tôi bị Tiết Xán gắt gao giữ lại.
Tôi ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn anh, mới phát hiện sắc mặt Tiết Xán xanh mét.
“Tiết Xán?” Tôi hoảng sợ, “Anh làm sao vậy?”
Tiết Xán không có lập tức trả lời mà chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vết máu trêи vai tôi, một lát sau mới thấp giọng nói: “Vết máu này là của Ninh Trác phải không?”
Đầu óc tôi ngơ ra, lúc này mới hiểu được vì sao sắc mặt Tiết Xán khó coi như vậy.
Bởi vì trước đó ở tòa tháp, chỉ có Ninh Trác cùng Ninh Uyển Uyển, tôi hiển nhiên không có tiếp xúc với Ninh Uyển Uyển, cho nên vết máu này, chỉ có thể là của Ninh Trác.
“Chắc là vậy.” Tôi có chút chột dạ mà dời mắt, thấp giọng nói.
Trước đó ở trong tháp, Ninh Trác bị đả thương, cả người anh ta đẫm máu ôm tôi, máu có lẽ bị dính vào lúc ấy.
Tôi đang nhớ lại nên chưa có giải thích với Tiết Xán, nhưng Tiết Xán đột nhiên nắm cằm tôi, buộc tôi đối diện với anh.
“Tại sao máu của tên đó lại dính lên vai nàng?” Tiết Xán lạnh lùng nói, “Tên đó rốt cuộc đã chạm vào chỗ nào của nàng!”
Tôi có chút khó tin mà nhìn Tiết Xán đang giận tím mặt.
Tôi phát hiện, Tiết Xán hình như để ý đến Ninh Trác nhiều hơn là tôi tưởng tượng.
Tuy rằng tính chiếm hữu của Tiết Xán vẫn luôn rất mạnh lại còn thích ăn dấm, nhưng Tiết Xán đối với sự tồn tại của Ninh Trác hình như có chút phản ứng thái quá đi?
Thấy tôi không nói lời nào, sắc mặt Tiết Xán càng thêm khó coi, giọng nói cũng lạnh hơn: “Nói chuyện.”
Dù có như thế nào, tôi đều không muốn lừa gạt Tiết Xán. Tôi đành phải trốn tránh ánh mắt đáng sợ của Tiết Xán, nhẹ giọng nói: “Anh ta ôm em.”
Nháy mắt, tôi cảm giác được bàn tay Tiết Xán đang nắm cằm tôi chợt dùng sức như muốn bóp nát cằm tôi.
“Tiết Xán!” Tôi đau đến kêu lên một tiếng sợ hãi.
Tiết Xán lúc này mới ý thức được bản thân đang làm gì, nhanh chóng buông tay.
Nhưng giây tiếp theo, Tiết Xán lại đột nhiên gắt gao ôm lấy tôi.
Tôi khϊế͙p͙ sợ nhìn Tiết Xán, không biết anh lại muốn làm gì liền nghe thấy Tiết Xán từ kẽ răng phun ra một câu: “An Tố, tên đó còn chạm vào nơi nào của nàng nữa?”
Tôi khó có thể tin mà nhìn Tiết Xán.
Tôi thật sự cảm thấy hiện tại Tiết Xán đang vô cùng điên cuồng, nhưng dưới ánh mắt như vậy, tôi không dám không trả lời, cũng không dám nói dối, tôi không khỏi run run nói: “Anh ta chạm vào tóc em…… Tiết Xán anh muốn làm gì!”
Tôi còn chưa nói xong, Tiết Xán lại đột nhiên nắm lấy tóc tôi.
Tôi chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh thổi qua, lúc tôi phản ứng lại, tôi liền phát hiện, trong tay Tiết Xán, thế nhưng là đoạn tóc đã bị cắt.
“Tiết Xán anh làm cái gì đấy!” Tôi hoàn toàn sợ ngây người, chạy nhanh đến trước tấm gương trong phòng tắm.
Lúc trước Ninh Trác vì lấy tóc của tôi sửa đổi duyên mệnh, đem tóc tôi cắt ngắn đi, nhưng những ngày qua, tôi đã dưỡng lại mái tóc dài.
Nhưng hiện tại trong gương, mái tóc dài lại bị cắt thành tóc ngắn, hơn nữa lại còn bị ép buộc nữa chứ.
Tôi trợn mắt há hốc mồm, nói một câu cũng không thành lời, Tiết Xán chậm rãi đi đến phía sau tôi.
Tôi từ trong gương thấy sắc mặt của Tiết Xán lạnh như băng.
Thấy Tiết Xán như vậy, lòng tôi càng thêm hoảng loạn.
“Tiết Xán….. “
Tôi còn chưa nói xong, Tiết Xán lại đột nhiên từ phía sau ôm vòng lấy tôi.
“An Tố.” Tiết Xán thấp giọng nói, “Ta chán ghét nam nhân khác đụng tới nàng, đặc biệt là Ninh Trác.”
Tôi hiểu được, Tiết Xán là bởi vì Ninh Trác chạm vào tóc tôi nên mới tức giận mà đem tóc tôi cắt đi.
Đây rốt cuộc là sự chiếm hữu đáng sợ như thế nào.
Trong lòng tôi run sợ mà nhìn Tiết Xán.
Thật sự không phải tôi suy nghĩ nhiều, tôi cảm thấy tính chiếm hữu hiện giờ của Tiết Xán đã trở thành bệnh cấp độ nặng rồi.
“Tiết Xán” Tôi cảm thấy tôi không thể không cùng anh nói chuyện, “Anh rốt cuộc vì cái gì mà để ý Ninh Trác như vậy? Chẳng lẽ anh không tin em sao?”
Tròng mắt Tiết Xán như một cặp hắc thạch lóa sáng nhưng tôi nhìn không ra bên trong bao hàm bất cứ cảm xúc gì.
Tiết Xán trầm mặc một hồi, một lát sau, anh thấp giọng nói: “Ta không phải không tin nàng, ta là không tin chính mình.”
Tôi sửng sốt.
Cuồng ngạo đến không ai bì nổi như Tiết Xán, thế nhưng sẽ nói, anh không tin chính mình?
Tôi vừa định hỏi Tiết Xán nguyên do, anh lại đột nhiên bắt lấy tay của tôi, gắt gao nhìn chằm chằm lòng bàn tay của tôi.
Tôi không biết lòng bàn tay của tôi có cái gì, vội cúi đầu nhìn.
Nhưng vừa thấy, tôi đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Mọi người đều biết, lòng bàn tay con người thường có ba đường chỉ tay, đường nhân duyên, đường sinh mệnh và đường sự nghiệp, trong lúc nhàm chán, tôi cũng thường xem một chút ba đường chỉ tay của mình.
Đường sinh mệnh cùng đường sự nghiệp của tôi đều bình thường không có gì thay đổi, nhưng đường nhân duyên từ nhỏ đã rất kỳ quái.
Đường nhân duyên của tôi ánh một màu xanh lá nhàn nhạt.
Từ nhỏ đi xem mệnh tôi đều bị nói là vì tôi có bát tự thuần âm, từ khi sinh ra đã không thể kết hôn cùng người sống, chỉ có thể kết hôn với quỷ, cho nên đường nhân duyên của tôi mới có màu xanh lá.
Khi còn nhỏ tôi đều chỉ tùy tiện nghe thoáng qua, cũng không thật sự tin. Nhưng đến sau khi gặp Tiết Xán, tôi mới phát hiện, hết thảy mọi chuyện đã sớm được ông trời định đoạt.
Nhưng lúc này, tôi đột nhiên phát hiện, đường nhân duyên trong lòng bàn tay tôi thế nhưng đã xảy ra biến hóa.
Trước kia, đường nhân duyên trong lòng bàn tay tôi tuy rằng màu sắc quỷ dị, nhưng là một đường thẳng tắp liền mạch cũng coi như là một đường nhân duyên tốt, nói đơn giản chính là tôi đời này chỉ có một đoạn hôn nhân.
Lúc này, đường nhân duyên của tôi thế nhưng từ chính giữa tách ra, giống như mọc ra nhánh cây, sinh sôi và chỉa ra nhiều đường khác.
Trong lòng tôi run lên.
Sao lại thế này?
Tướng số trêи tay tôi còn sẽ phát sinh biến hóa?
“Quả nhiên.” Lúc này, tôi nghe thấy Tiết Xán ở bên tai tôi tự giễu mà khẽ cười một tiếng, “Cái tên Ninh Trác kia thật sự đã sửa lại duyên mệnh cho nàng.”
Tôi bỗng nhiên hiểu ra.
Đúng rồi, Ninh Trác đã đem duyên mệnh của tôi sửa lại. Đường nhân duyên của tôi tự nhiên cũng sẽ thay đổi.
Cho nên nói, nửa trước của đường nhân duyên là kết hôn cùng Tiết Xán, chính giữa tách ra, từ đó đến đường chỉ tay mới xuất hiện chẳng lẽ đại biểu cho tôi cùng Tiết Xán sẽ ly hôn, sau đó tôi sẽ cùng với Ninh Trác sẽ phát sinh quan hệ?
Tôi càng nghĩ sắc mặt lại càng trắng bệch.
Không!
Sao có thể!
Tôi nhanh chóng nhìn qua Tiết Xán, gắt gao bắt lấy bờ vai của anh, nói: “Tiết Xán, đừng tin vào nó, chúng ta tuyệt đối sẽ không rời xa nhau, em càng không có khả năng cùng Ninh Trác phát sinh quan hệ!”