Mục lục
Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 103.2: Ngoại truyện 1
Editor: Mẹ Bầu

“Con người ấy à, cần phải có sự nghiệp! Em xem Cao Lãng cũng đều đã tiến tới hư vậy rồi. Nếu như em tránh bóng rồi, phỏng chừng sẽ có sự khác nhau lắm đấy!” Vưu Lương Tài tiếp tục hắt nước bẩn cho Cao Lãng, trợn mắt nói lời bịa đặt.

Ứng Uyển Dung hướng anh ngoắc ngón tay, ý bảo anh trả lại chiếc máy tính bảng cho cô. Vưu Lương Tài cong khóe miệng lên, vừa mới định đưa tới, liền phát hiện ra màn ảnh thay đổi. Nhìn ra là truyền thông đang ở đó phỏng vấn các Thượng tướng mới ra lò.

Những con cáo già kia, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn từng người một tiến lên phát biểu, cũng nói không nhiều lắm, đến điểm là dừng. Cuối cùng thời điểm đến phiên Cao Lãng. Đôi con ngươi màu đen của Thượng tướng Cao của chúng ta nhẹ nhàng đảo qua màn ảnh, không nói gì nhưng khí phách như phả vào mặt, tốc độ đạn bắn nhanh hơn.

“Không được không được, rất đẹp trai!”

“Phi thường muốn biết đến cùng có anh ấy đã cưới vợ rồi hay chưa cưới nhỉ! Cắn khăn tay, tôi muốn quyết đấu với cô ta!”

Phóng viên phỏng chừng cũng đã bị thất thần, phải mất chốc lát mới lấy lại tinh thần để tiếp tục phỏng vấn. @MeBau*diendan@leequyddonn@  Cao Lãng mím môi không nói, biểu cảm trầm tĩnh. Ngón tay đang đeo găng tay lúc này đang lôi từ bên trong cổ ra một chiếc vỏ đạn, nhìn vào màn ảnh nói.

“Thật xin lỗi, tôi chỉ muốn ở chỗ này nói thêm một câu với bà xã của tôi. Đã qua nhiều năm như vậy, tôi vẫn muốn tìm được một cơ hội thích hợp để nói câu nói này. Hiện tại tôi đã xác định, tôi đã chuẩn bị xong.”

Bạn bè trên mạng cũng có chút lờ mờ. Thế nào mà lại có cảm giác kế tiếp sau đây Thượng tướng Cao sẽ nói một tin tức mới kinh khủng? Đây là ảo giác, vẫn là ảo giác?

Đang ngồi xem chương trình, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Trương Kim Hoa đeo cặp kính lão lên, cùng với Cao Lão Hán yên lặng nhìn con trai của mình. Không hiểu sao trong lòng bà lại cảm thấy có chút gì đó không ổn.

Cao Tiểu Bảo lại một lần nữa bị em gái của mình đẩy ngã xuống đất, không dám nói gì, rơi lệ nhìn lên màn hình ti vi LCD treo ở trên tường. Ba ba à, thế nào mà ba lại tao ra cho con một người em gái có tính tình mạnh mẽ thích vũ lực như vậy chứ, quả thực thật sự khác hẳn với bộ dáng xinh đẹp của em ấy.

Đặt mông ngồi ở trên lưng của anh trai nhà mình, Cao Tiểu Bối lắc lưc cái bím tóc đuôi ngựa buộc ở sau đầu, di●ễn‿đàn‿l●ê‿quý‿đ●ôn. miệng gặm một quả táo đang cầm trong tay. Cô bé vừa cạp miếng táo sồn sột, thuận miệng hỏi: “Anh thử nói xem, ba ba mình sẽ nói gì nào?”

Cao Tiểu Bảo trợn trừng mắt, “Anh làm sao mà biết được? Em đứng lên đi, được không? Không phải là anh đã từng nói với em rồi sao, em bây giờ càng ngày càng nặng rồi! Cái eo của anh đều đã sắp bị em ngồi lên làm cho bị gãy ra mất rồi đấy! Cẩn thận về sau  em không gả đi được đâu!”

Cao Tiểu Bối cười đến mê người. Cô bé giơ nắm tay nho nhỏ khoe ra trước mặt của anh trai mình, “Tiểu Bảo à, anh cần phải chú ý khi nói chuyện một chút nhé. Em nghĩ là, nếu như em không cẩn thận đánh vào mặt của anh, như vậy người hâm mộ của anh phỏng chừng đều bỏ đi hết, không còn ai đâu.”

Cao Tiểu Bảo không đánh lại được Cao Tiểu Bối, liền nói nhỏ: “Chỉ có phụ nữ và kẻ tiểu nhân là khó dạy bảo như vậy, anh không nói với em nữa.”

Cao Tiểu Bảo vặn eo một cái. Cao Tiểu Bối cũng không đè nặng lên cậu nữa, ngồi qua một bên ở trên sàn gỗ.

“Đã nói đừng có gọi anh là Tiểu Bảo mà. Anh có nghệ danh, hãy gọi anh là Cao Hiểu.” Cao Tiểu Bảo nghiêm cẩn nghiêm túc nói cải chính. Nhìn xem khuôn mặt của anh trai em đẹp trai như vậy, vậy mà em lại gọi anh là Tiểu Bảo? Thật quá buồn cười!

Cao Tiểu Bối nhìn anh trai của mình vẻ thương hại. Cậu nhóc này thật sự quá ngốc đi thôi! Đến việc thay đổi lại cái tên của mình mà cũng không thể nào sửa lại cho tốt được! Còn gọi bằng cái tên gì đó thật khôi hài. Khó trách mẹ của cô nghe thấy, về sau liền dùng ánh mắt phức tạp mà nhìn con trai của mình rất lâu, sau đó. . .

Hai anh em nói đấu khẩu với nhau vài câu. Những lời mà Cao Lãng khen ngợi bà xã của mình gì gì đó, lời nói cũng có có thể chất cái sọt rồi! Cái gì mà cảm ơn em đã nhiều năm nỗ lực, các con và anh đều cần đến em. Những câu nói tình cảm nghe phát buồn nôn này, trong nháy mắt làm cho cả hai đứa trẻ nổi hết cả da gà, rơi xuống đầy trên đất.

Giống như cảm thấy nói như vậy vẫn còn chưa đủ, cuối cùng Cao Lãng mới hạ một câu nói để tổng kết: “Ứng Uyển Dung, anh yêu em!”

Oành một tiếng! Vưu Lương Tài trợn mắt há hốc mồm, cảm giác như đạn bắn đều liền dừng lại. Anh gần như có thể tưởng tượng được, trong Làng Giải Trí lúc này tuyệt đối đã nổi lên một cơn bão lớn tới cấp mười hai, trong nháy mắt liền thổi bay người, hơn nữa càng ngày càng xa. . .

Thằng nhãi Cao Lãng này, thật sự là càng lúc càng biết chơi rồi. Tuổi tác đã một bó to rồi, vậy mà lại học người khác thông báo trước mặt mọi người như vậy!

Các phóng viên giống như bị kinh hãi, hình ảnh cũng dừng lại một hồi lâu. Mãi đến khi Cao Lãng đi ra ngoài chụp ảnh chung với mọi người, thì mới khiến cho những người đầu gỗ kia tỉnh lại.

Phóng viên nở nụ cười nhạt nhẽo hai lần, cũng không biết nói gì đó liền chuyển sang hình ảnh khác.

Dân mạng thì giống như bị điên cuồng lên rồi. Bỗng chốc liền xô nhau chen nhau vào trong mạng Weibo, đặc biệt là trên trang mạng Weibo của Ứng Uyển Dung, là nơi bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Trang web này đã bị kẹt gần nửa giờ mới khai thông được.

“Mẹ nó chứ! Tôi đã luôn luôn đoán xem chồng của Nữ Vương đại nhân họ gì, tên là gì, chỉ biết đó là quân nhân, thật không nghĩ tới. . .”

“Tuyệt đối không ngờ tới! Cầu xin chính thức đáp lại, đến cùng đây có phải là sự thật hay không, hay là chỉ trùng tên trùng họ mà thôi?”

“Nhất định là thật sự đấy! Mọi người đã quên rồi ư, có mấy lần truyền thông phỏng vấn, trên cổ Nữ Vương đại nhân cũng đeo một chiếc dây chuyền làm bằng vỏ đạn đấy thôi!”

“Người hâm mộ nào đó thật là to gan, cứ đeo dây chuyền bẳng vỏ đạn như thế thì chính là cùng một đôi hay sao? Trong nhà tôi đây cũng có không ít vỏ đạn đâu, như vậy là tôi đã có thể làm phu nhân của tướng quân rồi sao?  Sao nữ hết hơi rồi, nghỉ hưu đi, chậc chậc.”

“Phi! Cô ta có bản lĩnh thì cứ lưu lại đi! Người ta cũng đã chính thức trực tiếp nói tên nữ vương của nhà ta rồi, nói cô dâu của Cao tướng quân chính là Ứng Uyển Dung! Đây chính là hàng thật giá chuẩn đó.”

“Ha ha ha, xem mấy kẻ phản hâm mộ tự vả mặt mình đến sưng lên kìa, có ý tứ.”

“Nghe nói Cao tướng quân trước kia chính là bộ đội đặc chủng, cho nên không thể lộ sáng ở trước mặt truyền thông. Bất quá lần này cho thật sự là đã được lộ sáng rồi. Thật quá sung sướng!”

“Về sau này lại càng thoải mái hơn nữa. Trên mạng Weibo của Cao tướng quân có nói, ngài ấy muốn bù lại cho bà xã của mình một buổi hôn lễ. Chúng tôi xin trân trọng kính mời quý cơ quan truyền thông đến tham dự. ”

” Sờ sờ đến cái cằm, không hiểu sao tôi lại cảm thấy có chút nghi ngờ đây là muốn lăng xê nhỉ? Nhưng nghĩ đến địa vị xuất thân của hai người, lại thấy cũng không cần chút nào! Cho nên tôi chỉ có chúc phúc.”

“Muốn nhìn Nữ Vương đại nhân mặc áo cưới quá!”

“Mặc áo cưới bằng sa là đẹp nhất!”

Ứng Uyển Dung cười cười đóng trang web lại. Chuông điện thoại di động lập tức vang lên. Nghe thấy vậy, Vưu Lương Tài thức thời đi ra ngoài đóng cửa lại, mới tiếp tục nghe điện thoại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK