Mục lục
Ảnh Hậu Làm Quân Tẩu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ứng Uyển Dung thấy không khí đã bị cô làm cho trở nên bị sầu não rồi, ngược lại bản thân lại hé mở miệng cười, tiếp tục nói: "Tôi cũng không biết lần này có thể có bao nhiêu người hâm mộ xem buổi phát sóng trực tiếp lần này.

Nhưng tôi nghĩ muốn nói ra tất cả những gì cần phải nói.

Sau đây tôi xin hát tặng một bài hát cho tất cả mọi người."
Ánh mắt của Ứng Uyển Dung chuyển dời tới trên người nhân viên công tác dưới sân khấu, gật gật đầu.


Cô không cần quay đầu lại nhìn Cao Lãng, nhưng khẳng định anh lại đen mặt nhìn chằm chằm vào cô rồi.
Ứng Uyển Dung trong lòng lè lưỡi, nói một câu thật có lỗi với Cao Lãng.

Quả thật đối với lần biểu diễn lần này, Ứng Uyển Dung đã có một chút ý tưởng riêng của mình.

Cô tạm thời vắng bóng chính là chuyện ván đã đóng thuyền rồi.

Cho nên cô cũng cần phải cho người hâm mộ một lời giải thích.
Âm nhạc vang lên.

Đây là một bài hát gần đây đang lưu hành nhất.

Đoàn người tập trung tinh thần nhìn lên trên sân khấu, ánh mắt hơi hơi lóe lóe.

Mọi người đều đang chờ nghe Ứng Uyển Dung nghĩ muốn sẽ biểu diễn một ca khúc nhạc bolero sẽ như thế nào…
"Cô độc đứng ở vũ đài nơi này, nghe được tiếng vỗ tay vang lên, trong lòng tôi có vô hạn sự cảm khái..."
Thời gian cũng đã trôi qua, Ứng Uyển Dung vẫn nhớ như in cảnh tượng lần đầu cô bước lên trên sân khấu ngày ấy.

Ý niệm chấp nhất này đã thúc đẩy Ứng Uyển Dung từng bước một tiến về phía trước.

Nếu như không có những người hâm mộ đáng yêu như thế, nếu không có những tràng vỗ tay đó, con đường đi trước mắt của Ứng Uyển Dung còn có thể thuận lợi được như vậy sao?
Mà Ứng Uyển Dung đến bây giờ cũng chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi, chỉ có thể mượn lời của bài hát này để nói cho mọi người hiểu những cảm khái ấy của cô.

Đến cuối cùng cô vẫn còn có thể trở lại sân khấu này, nở rộ, hào quang tỏa sáng soi rọi...
Không khí tràn đầy kích thích, Lý Hương Hoa đã bắt đầu không ngừng ở lau chùi nước mắt rồi.


Trương Kim Hoa mắt cũng đỏ lên.
Đồ Hướng Dương lặng lẽ nhìn Ứng Uyển Dung trên sân khấu.

Thân thể mỏng manh của Ứng Uyển Dung tựa như có sức mạnh vô hạn, vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.

Tình cảm quanh quẩn trong lòng trước kia vẫn không sao tan biến đi được, Đồ Hướng Dương chỉ có thể đứng ở một bên khuyến khích Ứng Uyển Dung cố lên, trong lòng xót xa không thôi.
Kẻ đầu sỏ gây nên tình cảnh Ứng Uyển Dung phải tạm biệt vũ đài, dĩ nhiên là người đàn ông ở phía trước kia.

Ánh mắt của Đồ Hướng Dương lặng lẽ nhìn Ứng
.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK