Hai người còn đang mải nói chuyện cơm trưa, Daniel cũng đã mang theo hai hộp bento đi tới đặt ở trước mặt Ứng Uyển Dung.
"Uyển Dung, đây là tôi đã đặc biệt dặn trợ lý đi đến phố người Hoa để mua về đó.
Cậu ta nói, đồ ăn ở nơi này ăn rất ngon, mấy ngày nay thấy em không có khẩu vị như vậy, nhất định là do em đã không quen ăn đồ ăn ở nơi này rồi!" Daniel nói, vẻ mặt đầy sự nhiệt tình, chủ động chu đáo dọn cơm ra.
Tống Tiểu Nha vụng trộm trợn mắt nhìn Daniel.
Cái người này thật sự là đáng ghét! Chị Uyển Dung cũng đã kết hôn rồi, người này đến cùng là muốn làm gì đây chứ?
Ứng Uyển Dung cảm thấy việc này cũng không thể để kéo dài thêm được nữa.
Chủ yếu là vì Daniel thật sự đã rất giống hồ dính rồi.
Vào thời điểm khi không phải quay phim, Daniel đều quấn ở bên cạnh Ứng Uyển Dung như vậy.
Mọi người trong đoàn làm phim đều nhìn cô bằng ánh mắt không đúng.
"Tiểu Nha à." Ứng Uyển Dung trực tiếp nói với Tống Tiểu Nha: "Đã gọi được điện thoại cho Cao Lãng hay chưa?"
Tống Tiểu Nha sửng sốt một lúc, có chút phản ứng không kịp.
Ứng Uyển Dung đã bảo cô gọi điện thoại cho Cao Lãng từ khi nào ấy nhỉ?
Tống Tiểu Nha mơ mơ màng màng trả lời: "Dạ, chưa được ạ!"
Ứng Uyển Dung ngồi thẳng người thở dài, nói với Daniel vẻ thật có lỗi: "Thật sự xin lỗi, tôi có chút lo lắng đối với Cao Lãng! À quên mất, khả năng là anh không biết anh ấy rồi.
Anh ấy là chồng của tôi, cũng là một quân nhân.
Lần này tôi đi ra nước ngoài để quay phim, anh ấy vẫn còn chưa biết được chuyện này..."
Ánh mắt của Daniel tràn ngập sự sửng sốt.
Anh ngây ngốc nhìn Ứng Uyển Dung, cảm giác, cảm thấy từng cái từ đơn anh đều biết rất rỗ.
Nhưng thế nào mà khi tổ hợp lại với nhau, anh lại không sao hiểu được đây?
"Chồng sao? Em...!Em đã kết hôn rồi?" Daniel hỏi lại theo bản năn.
Ứng Uyển Dung không chút lượng lự, gật gật đầu, nói thẳng: "Đã để cho anh phải chê cười rồi.
Chuyện này của tôi, cơ bản người ở trong nước đều biết rất rõ."
Lời nói này của Ứng Uyển Dung cực kỳ khéo léo.
Chủ yếu là vì Daniel không biết về cô, đương nhiên là anh cũng không biết chuyện khi ở trong buổi trao giải tại Liên hoan phim Bách Hoa, cô đã cao giọng để bày tỏ tình yêu đối với chồng của mình.
Bằng không Daniel cũng sẽ không có theo đuổi cô, làm cho người ta phải dở khóc dở cười như vậy.
"Hừ, tôi đã nói rồi mà, những người kiểu như thế thì rất yêu thích dùng thủ đoạn này để trêu chọc người khác? Kết hôn rồi còn không chịu an phận! Tại sao cô ta lại không chịu nói sớm cho mọi người biết đi? Thế nào, nhìn thấy đàn ông khác bị cô làm cho thần hồn điên đảo như thế, cô có cảm giác thành tựu hay không hả?" Tina đứng ở một bên nói vẻ đầy khiêu khích.
Phần diễn xuất của Tina vốn cũng không nhiều lắm, nhưng tốt xấu gì thì cũng xuyên suốt toàn bộ bộ phim.
Mà Ứng Uyển Dung kia thì vừa mới xuất hiện, liền thu hút luôn ánh mắt của người vẫn đi bên cạnh Tina.
Khi bộ phim mới ra mắt, không phải là Tina vì người kia mà may quần áo hay sao?
Hơn nữa, giá trị con người của Daniel lại là cực cao.
Trong giới, Daniel có tiếng là người đàn ông độc thân kim cương.
Tuy rằng bình thường ở ngoài thanh danh của anh có tiếng là phong lưu.
Thế nhưng mà, có ai lại không muốn trở thành người bạn gái cuối cùng của anh, kết thúc cuộc đời lãng mạn của mình chứ? Lại còn có thể dựa vào sự nổi tiếng của anh để mà nâng giá trị của bản thân mình nữa chứ.
Cho nên nhìn thấy vài ngày nay Daniel cứ vây quanh ở bên người Ứng Uyển Dung ân cần không thôi như thế, Tina liền thấy cơn tức dâng lên đầy mình, chỉ muốn phát tiết.
Lúc này đây, nghe thấy Ứng Uyển Dung thừa nhận bản thân mình đã kết hôn, Tina liền lập tức mở miệng chế giễu Ứng Uyển Dung.
Ứng Uyển Dung nhíu mày.
Cô còn chưa kịp nói gì, Daniel liền quắc mắt đứng lên.
Đôi con ngươi màu lam sâu không thấy đáy, mấy ngày nay tận lực ngụy trang ra vẻ ngây ngô, giờ đây đều bị ánh mặt trời cuốn sạch đi.
Nhìn anh giống như là một con sư tử đực thấy địa bàn của mình bị xâm chiếm, muốn mạnh mẽ cắn xé
Danh Sách Chương: