Trong miệng không ngừng lặp lại mấy câu nói này, trong mắt cũng tràn đầy chấp niệm, thậm chí Diệp Trường Thanh còn nghi ngờ, rốt cuộc tên này có còn ý thức hay không. Dùng tay quơ quơ trước mặt hắn ta, không hề có phản ứng gì, miệng vẫn cứ lẩm bẩm. "Cho ta ăn một miếng, ăn một miếng, chỉ một miếng thôi. . ." Nói xong, không biết con hàng này lấy sức lực ở đâu ra mà đẩy Diệp Trường Thanh sang cạnh, nhưng hắn ta vẫn còn đứng vững, sau đó run run rẩy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.