Nhìn dáng vẻ chạy trối chết của Diệp Trường Thanh, trong mắt Bách Hoa tiên tử lóe vẻ sâu xa. Mọi người đợi ở Tam Sinh Thạch khoảng ba canh giờ, mà lúc này trong linh ốc cách đó không xa. Vương Thiết Thụ thay một bộ võ phục hoa nhí mới tinh, tiện tay ném một bộ quần áo cho Hồng Tôn, cười nói. “Ngoan, ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi.” “Đừng động vào ta.” Về phần Hồng Tôn, hốc mắt đỏ bừng, cả người co rút trên giường, giống như vừa phải chịu uất ức cực lớn,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.