Mùi thơm phả vào mặt này, khiến cho tâm lý của Thạch Thanh Phong đã không nhịn được mà cảm thấy chờ mong. Không nói tới những thứ khác, chỉ riêng mùi hương này thôi cũng đủ làm cho người ta mong chờ không dứt rồi. Ánh mắt cứ liên tục nhìn về phía nhà bếp, chờ đợi một câu “bữa cơm đã sẵn sàng". Hắn chưa từng nghĩ tới thời gian sẽ dày vò đến thế, cuối cùng ngay khi Thạch Thanh Phong nhìn thấy đám đệ tử Triệu Chính Bình và Từ Kiệt bưng đĩa thức ăn ngon...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.