Đến hiện tại ngay cả một mộc trùng Trương Xung cũng không nhìn thấy, giống như kẻ lấy việc đặc chế thuốc bột làm chuyện tự hào nhất bỗng nhiên một ngày thuốc bột mà hắn làm hoàn toàn mất hết hiệu lực vậy. Hiện tại nghe thấy Ngụy Phong nói lời trào phúng, Trương Xung nghiến răng nghiến lợi nói. “Hừ, tiểu tử miệng còn hôi sữa thì hiểu cái gì, việc câu trùng vốn phải có kiên nhẫn.” “À” Nghe vậy, Ngụy Phong trên mặt khinh bỉ cười à lên một tiếng, thấy thế, Trương Xung lên cơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.