"Sư tỷ, vị hôn phu của ngươi thật sự là đệ tử tạp dịch sao?"
Vừa rồi hình như là từ khi Hà Lộ nói ra ba chữ Diệp Trường Thanh, sau đó đông đảo đệ tử của Thần Kiếm Phong, bao gồm Liễu Sương cùng Từ Kiệt mới biến sắc trong nháy mắt.
Nhìn thế nào cũng đều cảm thấy có liên quan đến Diệp Trường Thanh.
Đối với việc này, Hà Lộ cực kỳ khẳng định nói.
"Hắn chính là đệ tử tạp dịch, vừa rồi ta còn đi tới nhà bếp gặp qua hắn."
Diệp Trường Thanh không phải đệ tử tạp dịch thì là cái gì, điểm này Hà Lộ rất khẳng định.
Nhưng nếu như không phải bởi vì Diệp Trường Thanh, vậy lại là vì cái gì? Vừa rồi bọn họ cũng không nói gì a.
Lúc này Hà Lộ, cùng với một đám đệ tử Lạc Hà tông đều choáng váng, mà khí tức băng hàn trên người Liễu Sương lúc này lại càng thêm khủng bố, hai mắt lạnh lùng nhìn Hà Lộ, nói.
"Ngươi muốn hủy hôn Trường Thanh sư đệ?"
"Ta. . .Cái này. . . có vấn đề gì sao?"
Cũng đã không biết nên trả lời như thế nào, mà trên người một đám đệ tử Thần Kiếm Phong xung quanh, cũng mơ hồ bắt đầu hiện lên linh lực dao động.
Một màn này, đệ tử Lạc Hà Tông nhìn thấy liền cảm thấy da đầu tê dại.
"Chư vị sư huynh sư tỷ Đạo Nhất tông, chúng ta đã nói sai cái gì? Nếu có chỗ đắc tội, mong sư huynh sư tỷ có thể rộng lòng tha thứ, chúng ta thật sự là hành động vô tâm."
Mắt thấy đông đảo đệ tử Thần Kiếm Phong đều đang trong tư thế chuẩn bị xuất thủ, các đệ tử Lạc Hà tông luống cuống, có người đứng ra chắp tay nói, thái độ khiêm tốn đến cực điểm.
Đến bây giờ, các đệ tử Lạc Hà tông còn không biết bọn họ rốt cuộc đã làm gì, nhưng một giây sau, lời nói của Từ Kiệt lại khiến cho bọn họ tỉnh như trong mộng.
"A, các ngươi dám đến Đạo Nhất tông ta từ hôn chính là sai, còn dám đắc tội với Trường Thanh sư đệ, càng là sai càng thêm sai."
Diệp Trường Thanh? Thật sự bởi vì hắn, nghe được lời này, cả người Hà Lộ sững sờ tại chỗ, nàng hoàn toàn không hiểu được, vì sao mình chỉ muốn từ hôn với Diệp Trường Thanh, còn có thể khiến cho đông đảo đệ tử Thần Kiếm Phong phản ứng lớn như vậy.
Hắn không phải chỉ là một đệ tử tạp dịch sao, vì sao lại như vậy?
Nhưng mà, các đệ tử Thần Kiếm Phong ở xung quanh lại hoàn toàn không cho Hà Lộ thời gian suy nghĩ, có người dẫn đầu mở miệng nói.
"Ta thấy bọn họ chính là dụng tâm khó dò, ý đồ thương tổn Trường Thanh sư đệ."
"Không sai, bọn họ muốn hủy đạo tâm của Trường Thanh sư đệ ta."
"Thật can đảm, lại dám hành hung ở Đạo Nhất Tông, tàn hại đệ tử Đạo Nhất tông ta."
"Ta hoài nghi bọn họ đã cấu kết với yêu ma, mục đích vì muốn gây bất lợi cho Đạo Nhất tông ta."
"Phản đồ nhân tộc, sỉ nhục thế hệ chúng ta, bắt bọn họ lại trước rồi nói sau."
Nghe tiếng quát của đông đảo đệ tử Thần Kiếm Phong xung quanh, đám người Hà Lộ đều choáng váng.
Cái gì mà dụng tâm khó dò? Cái gì mà tàn hại đệ tử Đạo Nhất tông? Càng nói càng khoa trương, hiện tại đều biến thành cấu kết với yêu ma, trở thành phản đồ nhân tộc, sỉ nhục thế hệ ta.
Những đệ tử Thần Kiếm Phong này càng nói càng khoa trương.
Hơn nữa, hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội biện giải, một gã đệ tử Lạc Hà tông vừa mới mở miệng muốn giải thích, đã bị đệ tử Thần Kiếm Phong cắt đứt lời nói.
"Chư vị sư huynh sư tỷ, các ngươi hiểu lầm rồi, chúng ta. . ."
"Còn muốn ngụy biện? Ngươi nghĩ ta sẽ tin điều sao? Các huynh đệ bắt gọ trước. . ."
Theo một tiếng rống giận này, đệ tử Thần Kiếm Phong xung quanh nhất thời chen chúc xông lên, thấy thế, đám người Hà Lộ muốn chạy, nhưng căn bản không có đường trốn, muốn phản kháng, vậy lại càng không có khả năng.
Trong nháy mắt đã bị đánh ngã xuống đất, sau đó là vô số nắm đấm, dấu chân đánh tới, là bị ai đánh cũng không biết được.
Tuy rằng không có hạ tử thủ, nhưng ra tay cũng là không chút lưu tình.
Cho dù là một nữ tử như Hà Lộ, đều bị một đám nữ đệ tử của Thần Kiếm Phong vây quanh, điên cuồng ẩu thương.
"Còn muốn hủy hôn với Trường Thanh sư đệ? Ta nhổ vào."
"Hừ, có thể ở chung với Trường Thanh sư đệ là phúc của ngươi, ngươi còn dám từ hôn, đánh chết ngươi. . ."
Có đệ tử Lạc Hà tông cầu xin tha thứ.
"Không liên quan đến ta, ta chỉ đi cùng, ta cũng không biết Diệp Trường Thanh."
Nhưng lời cầu xin tha thứ này hoàn toàn vô dụng, đông đảo đệ tử Thần Kiếm Phong vẫn không dừng tay.
"Không liên quan đến ngươi ngươi còn đi theo? Chẳng phải cũng muốn gây chuyện sao."
"Nói nhảm với hắn cái gì, đánh trước rồi nói sau."
"Cẩn thận một chút, đừng thật sự đánh chết."
"Mẹ kiếp, sư đệ ngươi rút đao làm gì? Dùng tới nắm đấm là đủ rồi."
Theo một trận đánh nhau cực kỳ thảm thiết, đám người Hà Lộ đều bị đánh bầm dập mặt mũi, sau đó dưới lệnh của Từ Kiệt, đám người Hà Lộ đều bị trói lại.
"Nào, đem bọn họ đến chỗ Trường Thanh sư đệ, để cho Trường Thanh sư đệ tự mình quyết định."
Nếu là có hôn ước với Diệp Trường Thanh, vậy tất nhiên phải giao cho Diệp Trường Thanh xử lý, hơn nữa, đây cũng là một cơ hội vỗ mông ngựa ngàn năm có một a.
"Thần Kiếm Phong các ngươi khinh người quá đáng."
Hà Lộ bị trói chặt, mặt mũi bầm dập, vẻ mặt âm trầm quát, nàng thế nào cũng không ngờ lại gặp phải kết quả như vậy.
Hơn nữa, mình muốn từ hôn với Diệp Trường Thanh, liên quan gì đến đám người này chứ, một gã đệ tử tạp dịch, đáng giá để Thần Kiếm Phong các ngươi làm ra như thế sao?
"Ta phải báo cho sư tôn, ta phải báo cho Hồng Tôn phong chủ, đệ tử Thần Kiếm Phong các ngươi. . ."
Nội tâm tức giận, Hà Lộ tức giận mắng, chỉ là còn chưa nói hết, chỉ thấy một chiếc tất chân trực tiếp nhét vào trong miệng.
"Ô ô ô."
Điên cuồng giãy dụa, mà một nam đệ tử Thần Kiếm Phong thì cười lạnh.
"Câm miệng đi, méc sư tôn ngươi biết, cùng với ngươi có thể đi ra Thần Kiếm Phong hay không đều là hai chuyện khác nhau, còn dám từ hôn? A."
Cứ như vậy, dưới sự áp giải của đông đảo đệ tử Thần Kiếm Phong, Hà Lộ cùng một đám đệ tử Lạc Hà tông bị khiêng đi về phía phòng bếp.
Diệp Trường Thanh đang bận rộn trong phòng bếp, cũng sắp đến giờ cơm chiều rồi, còn chưa chuẩn bị xong, đã nghe thấy cửa sân vang lên gõ, thanh âm từ ngoài viện truyền đến.
"Trường Thanh sư đệ, mở cửa, có tiện nhân nói muốn tìm ngươi từ hôn, sư huynh ta mang tới cho ngươi, ngươi ra xem xét giải quyết như thế nào."
Nghe thấy tiếng nói, trong tay Diệp Trường Thanh còn đang cầm thìa lớn, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Tiện nhân muốn hủy hôn gì chứ? Hà Lộ sao?
Phản ứng lại, đầu Diệp Trường Thanh đầy hắc tuyến, mình biết việc Hà Lộ tới Thần Kiếm Phong, dù sao buổi trưa mới gặp qua.
Nhưng cũng chỉ mới trôi qua nửa ngày, người đã bị Từ Kiệt trói tới?
Thành thật mà nói, đối với sự xuất hiện của Hà Lộ, Diệp Trường Thanh hoàn toàn không để ở trong lòng, căn bản không thèm để ý.
Bất đắc dĩ mở cửa sân, liếc mắt nhìn lại, mọi người, cả ngàn đệ tử vây quanh bên ngoài phòng bếp, mà Hà Lộ cùng hơn mười đệ tử Lạc Hà tông, một đám bị trói giống như cua, ngã ngồi trên mặt đất.
"Từ sư huynh, ngươi. . ."
"Trường Thanh sư đệ không cần suy nghĩ nhiều, sư huynh ta thấy những đệ tử Lạc Hà tông này có ý đồ bất chính, muốn mưu hại sư đệ, ý đồ hủy đạo tâm sư đệ, còn nghi ngờ cấu kết yêu ma, lần này mới để cho sư đệ ra tay xử lý, sư đệ tự mình quyết định, muốn xử trí bọn họ như thế nào, chỉ cần một câu của ngươi là được, những thứ khác cứ giao cho sư huynh."
Khá lắm, tội danh đều đã nghĩ kỹ, mưu hại đệ tử Đạo Nhất tông, hủy đạo tâm của ta, còn cấu kết với yêu ma, đây đều là tử tội a.
Quay đầu nhìn về phía Hà Lộ bị nhét tất chân trong miệng, khóe miệng Diệp Trường Thanh giật giật, nếu không phải quần áo giống như buổi trưa, thật đúng là không nhận ra, đã bị đánh thành cái dạng gì chứ.
Đối mặt với ánh mắt chăm chú của Diệp Trường Thanh, Hà Lộ thì không ngừng giãy dụa, nếu như ánh mắt có thể giết người, phỏng chừng Diệp Trường Thanh đã sớm bị thiên đao vạn quả.