Nhìn vào khoảng sân riêng trước mặt, cảm thấy có một loại cảm giác khá tách biệt với thế giới. Thẩm Tiên bất động thanh sắc quay đầu lại và mỉm cười với Từ Kiệt. "Sư huynh cân nhắc chu toàn, sư đệ ở đây đa tạ." "Đâu có đâu có, đều là đồng môn sư huynh đệ, sư đệ sao phải khách sáo như vậy làm gì chứ.” Cả hai khẽ nheo mắt, mỉm cười, trông như anh em một nhà, nhưng chỉ có họ mới biết trong lòng họ đang nghĩ gì. “Đúng rồi, sư huynh và ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.