Trên mặt lộ ra nụ cười âm trầm, Diệp Trường Thanh gắt gao nhìn chằm chằm vào ba cái lão già trước mặt kia. Tại sao trước đó bản thân lại không nhìn ra được chứ, mặc dù nguyên một đám mày rậm mắt to, nhưng tâm lý của tên nào tên nấy đều xấu vô cùng. “Ha hả, nếu ta nói không thì sao?” “Cái kia. . . Khởi bẩm Cơm Tổ, chúng ta đã sắp xếp mọi thứ xong đâu vào đấy, hiện tại nếu hủy bỏ, sợ là...” Tốt, tốt lắm, còn học được cách chém trước...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.