Nhìn Hồng Tôn, Thanh Thạch và những người khác đứng ở đó, Trần Nhân ngu người luôn. Không, cái này có gì đáng mừng? Trận pháp bị phá, các ngươi ở chỗ này cười đần mặt cái gì? Ngược lại Tề Hùng có thể lý giải, mặc dù trước đây hắn chưa từng đến doanh trại gần biển, nhưng tốt xấu gì cũng là người ăn cơm đã lâu. Đối với suy nghĩ trong lòng đám người Hồng Tôn, vẫn có thể đoán được. Hơn nữa, ngay cả bản thân hắn cũng âm thầm có chút hưng phấn, hải sản,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.