Tròng mắt của hắn trừng đến căng tròn, phảng phất như muốn ăn tươi nuốt sống người. Tuy nhiên, mấy tên sư huynh đệ ở bên cạnh vừa nhai thịt, vừa không nhanh không chậm nói. "Sư huynh ngươi bị làm sao vậy? Thịt gì cơ?" "Còn dám ngụy biện? Thịt kho tàu, ta mịa nó một miếng thịt kho tàu lớn từng này của ta đâu? Một miếng cũng mất luôn rồi?" "Chuyện đó thì làm sao chúng ta biết được. Thịt ở trong bát của ngươi, làm sao chúng ta biết được?" “Ngươi...” Súc sinh, đám súc sinh,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.