Lãnh Băng Cơ cách nàng ta cũng không xa, xuất phát từ bản năng nghề nghiệp của một bác sĩ còn đang khẽ nói trong lòng nước trong hồ mà Như Ý dùng để rửa vết thương kia rốt cuộc có bao nhiêu vi khuẩn, có điều cũng không quản nhiều.
Nàng tận mắt thấy Như Ý rơi xuống nước, hơn nữa thân thủ luyện võ cũng ổn, không đợi người khác phản ứng liền tiến tới cứu lấy Như ý đang giấy dụa dưới hồ.
Một luồng lực cực kỳ lớn kéo Băng Cơ xuống, lảo đảo một cái, thân thể không tự chủ được liền ngã xuống nước, hơn nữa còn kéo nàng ra giữa hồ rồi chìm xuống.
Lãnh Băng Cơ biết bơi, hơn nữa thân thể cần cù luyện võ này vốn không thể đem ra so sánh với một khuê tú tứ chi yếu ớt, nhưng tự nhiên lại không thể điều khiển được thân ảnh.
Như Ý tuyệt đối không thể có lực tay lớn như vậy!
Lúc này nếu nàng buông tay ra, hoàn toàn có thể bình an thoát thân.
Nước lạnh như băng bao quanh cả người nàng, len lỏi vào trong người giống như kim châm, cả người thiếu chút nữa đều cứng đờ lại, trong nháy mắt da đầu có cảm giác như nổ tung!
Mẹ ơi, đây có phải một trò đùa không? Đừng chết mà?
Nàng không buông tay, vẫn nắm chặt lấy tay Như Ý như cũ.
Bởi vì từ lúc thấy Như Ý vật lộn, nàng đã cảm nhận được mong muốn được sống mãnh liệt của nàng ta.
Hai người cùng nhau chìm xuống đáy nước.
Băng Cơ ở trong nước miễn cưỡng có thể thấy được xung quanh, nàng mở mắt ra, đợi cho cảm giác khó chịu biến mất liền nhìn thấy mái tóc dài như rong biển của Như Ý tản ra trong nước, hoảng sợ mở miệng.
Hơn nữa, lúc này Lãnh Băng Cơ cũng nhìn thấy một chuyện rất khó tin.
Phía bên tay kia của Như Ý có một thân ảnh màu đen, bởi vì ở trong nước nên cứ ngỡ tâm mắt hạn hẹp, mơ hồ không thể nhìn rõ.
Nhìn hình dáng thì có vẻ lớn hơn con khỉ một chút, dùng một cái đuôi thật dài gắt gao quấn chặt lấy cổ tay Như Ý, tứ chỉ ra sức rẽ nước, liều mạng kéo hai người Lãnh Băng Cơ và Như Ý bơi về phía lòng hồ.
Lãnh Băng Cơ lập tức cảm thấy da đầu như tê dại, một cơn rùng mình nổi lên, thứ quỷ gì đây? Lẽ nào đây chính là Lạc Thuỷ, quỷ tìm thế thân trong truyền thuyết?
Những tin vịt xôn xao mấy ngày nay lại là thật sao?
Lãnh Băng Cơ sợ hãi, trong nháy mắt bị thôi thúc buông tay.
Mẹ nhà nó, không phải nhất định muốn lấy mạng chứ?
Trên đỉnh đầu liên tục truyền tới âm thanh, động tĩnh này thật giống với âm thanh của sủi cảo sôi trong nồi nước.
Mộ Dung Phong hoảng hốt gọi tên nàng, trên bờ dân ồn ào náo nhiệt cả lên.
Lãnh Băng Cơ biết đang có người nhảy xuống nước đến cứu hai người bọn họ, Mộ Dung Phong cũng ở đây.
Điều chắc chắn này đã cho nàng một dũng khí lớn, bất kể hắn ta là quỷ hay là yêu quái, dám tác yêu tác quái với lão nương đây thì phải cho biết tay.
Nàng rơi xuống đáy, sau đó lấy ra một con dao phẫu thuật từ chiếc nhãn mỹ ký.
Thuận theo đà chìm xuống đáy nước, đầu tiên dùng chân vòng qua eo Như Ý, buông tay ra.
Sau đó không chút do dự đưa tay cắt một nhát dao vào cái đuôi đang quấn lấy tay Như Ý.
Con dao phẫu thuật sắc bén đến vậy mà không thể cắt đuôi thuỷ quái.
Nhưng nó vẫn kêu thảm thiết một tiếng rồi buông Như Ý ra, sau đó trong nháy mắt dường như thẹn quá hoá giận liền lao thẳng về phía Lãnh Băng Cơ.
Lãnh Băng Cơ buông eo Như Ý ra, sẵn sàng đối chiến.
Như Ý cuối cùng cũng nổi lên mặt nước, dùng sức giấy dụa kêu cứu.
Có điều Như Ý chỉ trong nháy mắt đã rơi xuống nước khiến tất cả mọi người đều kinh hãi há mồm, không hề có phản ứng lại.
Sau đó liền nổi lên một trận kinh hô.
Mộ Dung Phong là người đầu tiên nhảy xuống nước, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Thảm cảnh Yến Tân chết đuối lại quẩn quanh trước mắt khiến hắn sợ đến nghẹt thở..
Danh Sách Chương: