"Em phải cận thận, đừng để lúc đó bắt gà không được còn mất nắm gạo." Lục Dương khẽ cười một tiếng: "Thầy cứ yên tâm, em cam đoan hắn không biết tiền giấu chỗ nào đâu." Tiền không thể không bỏ ra. Nếu không thì làm sao câu được con mồi. Bất quá. Người kia cho dù có vào đây, cũng không có khả năng tìm ra chỗ giấu tiền của hắn. Kiều Khải Minh nhẹ gật đầu Tuy rằng không biết kế hoạch này có được hay không, nhưng nghe thì có vẻ hợp lý, vạn nhất thật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.