"Quên rồi!." Lữ Tiểu Vũ quay đầu nhìn sang nói. Quên rồi? Lục Dương trừng mắt nhìn nàng. "Lữ Tiểu Vũ, ngươi đừng có mà chơi ta, tính cách cha ngươi chẳng phải ngươi không biết? Ta mà rớt tín chỉ rồi, đến lúc đó ngươi phải đi theo ta để học bù." "Ta chơi ngươi làm gì, quên rồi thì nói quên." Lữ Tiểu Vũ âm thầm cười trộm. Nhìn bộ dạng của nàng, Lục Dương nhẹ nhàng thở ra, đồng chỉ Tiểu Vũ vẫn luôn đáng tin cậy, loại chuyện nhỏ nhặt này nàng chắc chắn sẽ không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.