Quan Nguyệt chạy tới quầy mua ba vé xem phim. Vốn Lục Dương muốn mua, nhưng Quan Nguyệt lại không cho, nói vừa rồi Lục Dương đã mời bọn họ ăn cơm, bây giờ phải để nàng đãi lại, không thì sẽ không chịu xem. Ba vé xem phim không sai biệt lắm gần một trăm tệ, Lục Dương biết Quan Nguyệt có một bảo khố nhỏ, là tiền lì xì từ nhỏ đến lớn của nàng, vì vậy cũng không giành nàng trả tiền. "Còn có một tiếng nữa?" Nhìn thời gian trên tấm vé, khoản cách bộ phim...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.