"Lão Quan, con gái nhà ngươi năm nay lên năm hai phải không?" "Ừ, vừa mới lên năm 2." "Vậy cũng không còn mấy năm nữa, đến lúc đó nhớ gọi ta đến uống rượu mừng, ta rất lâu rồi chưa nhìn thấy Quan nha đầu của nhà ngươi." "Được, khẳng đinh lúc đó ngươi chạy không thoát đâu." Quan Kiến Quốc đáp lại. Sau khi đồng sự rời đi, Quan Kiến Quốc lại cầm tư liệu lên nhìn, phần tài liệu này đã bị hắn nhìn không biết bao nhiêu lần, mỗi một lần xem, đều không có cảm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.