Cửa phòng nhỏ bị đẩy ra, Lục Dương ra trước, Trần Thu Nguyệt sửa sang lại quần áo theo sau, một bên cũng đi theo ra. "Em nói, ở trên tàu hỏa gặp được Quan Nguyệt ?" Lục Dương khẽ nhíu mày. "Đúng vậy a, bất quá, ta nhận thức được nàng, nhưng nàng không biết ta." Trần Thu Nguyệt giật giật góc áo có chút nhăn nheo. "Em từ lúc nào nhận thức được nàng ấy?" Lục Dương nhịn không được hỏi. Trần Thu Nguyệt liếc hắn một cái, cười lạnh nói: "Ngươi quên vụ chạy maratong rồi à?"...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.