Tiếng xèo xèo truyền đến. Mùi thơm đã tràn đầy căn phòng. "Còn chưa xong sao, em đói bụng rồi." Trần Thu Nguyệt vuốt vuốt bụng, nàng đã hỏi câu này nhiều lần rồi. "Em đi nếm thử đi xem chín chưa." Lục Dương cười nói. "Được chứ?" Trần Thu Nguyệt liền đứng dậy, cất bước chạy vào phòng bếp, cầm lấy một đôi đùa liền đi tới cái chảo đang đậy nắp lại. Lục Dương ở phía sau nhắc nhở: "Cận thận một chút kẻo bị dầu văng." Trần Thu Nguyệt nghe vậy, liền cầm khăn mặt ở phía...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.