Tục ngữ có câu, không có ruộng cày hỏng, chỉ sợ trâu không có sức. Sáng sớm, Lục Dương thức dậy với sống lưng đau nhức, dường như hôm qua hắn đã bị lao động qua độ vậy, ra tủ lạnh, ăn mấy miếng rau hẹ, Lục Dương mới khôi phục lại một chút. Đi tới công ty, vào văn phòng, phát hiện Từ Thi đã đến trước, cầm lấy chiến khăn chùi mấy cái ghế. "Ăn sáng chưa." Lục Dương cởi ra áo khoác, đặt ở trên ghế sa lon. Từ Thi cầm lấy khăn lau, cười cười, nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.