Một quán cơm ven đường. Nữ sinh ăn như hổ đói hết một dĩa cơm chiêm, trên khóe miệng còn dính vài hạt gạo, nhưng nàng cũng không thèm để ý, sau khi ăn xong, đầu lưỡi xoay tròn một cái đem hạt cơm ở khóe miệng bốn phía nuốt vào. Nhai nhai cắn cắn vài cái, nuốt vào tron bụng. Trong dĩa cũng chỉ còn mất hạt cơm, nàng cũng không có buông ta. "Lão bản, thêm một dĩa nữa." Lục Dương nhìn không nổi được rồi. Nữ sinh có chút xấu hổ, nói: "Cảm ơn ngươi a, kỳ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.