Sáng ngày hôm sau. Lục Dương tỉnh lại đã bảy giờ sáng, rút điện thoại khỏi sạc pin, sáng nay khoản năm giờ, hắn có tỉnh lại một lần, cúp điện thoại, sau đó liền cắm sạc cho đầy. Vệ sinh đơn giản một hồi, Lục Dương gõ cửa phòng sát vách. "Cháu tỉnh rồi." Cậu nhỏ Tiền Quân mở cửa ra. Lục Dương nhìn vào trong phòng, bà ngoại cũng đa tỉnh, trên mặt đất còn để một cái balo của cậu nhỏ, xem ra đã thu dọn xong. "Trước đi ăn sáng, khách sạn này bao bữu sáng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.