Ở trong tiệm tìm một chỗ ngồi xuống, Lục Dương mới thả tay ra. Chu Đình Đình chà chà vết tay Lục Dương, cúi đầu không dám nhìn thẳng, đây còn là lần đầu tiên nàng được nam sinh cầm tay. Cầm lấy menu lên nhìn. Lục Dương gọi vài món ăn. Chỉ có điều, khi gọi đến món thứ ba, Chu Đình Đình đã ngẩng đầu nói ra: "Đủ ăn rồi." Có thể nàng cảm thấy giọng nói của mình hơi lớn, lên liền nhỏ giọng lại: "Ta không đói, kêu nhiều ăn không hết." "Được." Ngoài miệng tuy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.