Tống Ngôn tỏ ra thể hiện, bẻ mấy ngon tay của mình kêu rắc rắc, sau đó nói: "Bắt đầu đi, đợi lát nữa người đừng trách ta ra tay quá... A." Lời còn chưa nói xong. Tống Ngôn đã kêu thảm một tiếng. Hắn đặt mông ngã xuống mặt đất, hai tay bụm lấy dưới đũng quần. "Bắt đầu thì bắt đầu mẹ đi, nói nhiều như vậy làm gì, cái này mà ở trên chiếc trường, ngươi đã bị đạn bắn thành lỗ rồi." Lục Dương thản nhiên nói. "Mẹ kiếp, đồ hẹn hà, chơi mà chơi đánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.