Mục lục
Vũ Nghịch Càn Khôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một lúc lâu sau, Sở Nam mới nhìn những ngôi sao chung quanh, trong đầu hiện lên trận pháp do lỗ máu trên ngực Vạn Trận lão tổ tạo thành. Lúc này, Sở Nam lại lấy ra tấm da thú mà phụ thân Sở Thiên Phong đưa cho hắn, Sở Nam vẫn không thể lý giải được, dù học được hơn vạn loại trận pháp của Vạn Trận lão tổ, nhưng đối mặt với loại trận pháp trên tấm da thú này, hắn vẫn cảm thấy lạ lẫm.

Chỉ có điều, mặc dù Sở Nam nhìn không ra, nhưng từ hình vẽ trên đó, Sở Nam vẫn có thể làm theo được. Nhưng Sở Nam không lập tức bày trận, ngược lại đối chiếu tấm da thú với những ngôi sao trên trời, bỏ ra mất nửa canh giờ, Sở Nam đã đem từng ngôi sao đối ứng với tấm da thú.

Thế là Sở Nam phất tay bắt lấy một hạt cát, đối chiếu với bố trí trận hình bên trên tấm da thú, Vạn Trận lão tổ đã từng nói, thế gian vạn vật đều có thể bày trận, hạt cát tất nhiên cũng có thể thành trận, chỉ có điều là vật đó có thích hợp với trận này hay không, có bố trí ra được uy lực lớn hay không, đương nhiên càng phải xem thực lực của người bày trận. Như vậy cũng giống như vũ kỹ Hoàng cấp do Võ Sĩ và Võ Tôn thi triển, tuyệt đối sẽ tạo thành hai loại hiệu quả khác nhau.

Sở Nam vốn tưởng rằng dựa theo hình vẽ mà bày trận thì rất dễ dàng, thế nhưng không ngờ lần đầu hắn đem hạt cát ngưng tụ thành sa thạch cỡ nắm tay đẻ bày trận, đối ứng hai vì sao trên trời thì sa thạch đã vỡ vụn, không phải vỡ vụn thành cát, mà là giống như không có, biến thành hư vô vậy.

- Hít…

Sở Nam ngược lại hít một hơi khí lạnh, lẩm bẩm:

- Cuối cùng là trận gì? Vẫn chỉ là tàn trận, trận chưa thành thì tài liệu bày trận đã bị hủy.

Sở Nam không phải là một người dễ từ bỏ, liền vươn tay bắt lấy một nắm cát, lần này còn vận chuyển Ngũ Hành nguyên dịch, dùng Ngũ Hành nguyên dịch để ngưng tụ thành một sa thạch hình vuông dài năm trượng, rộng năm trượng.

Sa thạch này ít nhất cũng là tồn tại thượng phẩm Linh Khí. Nhưng dù vậy thì sa thạch này cũng chỉ kiên trì đến bước thứ năm, liền lập tức bạo liệt, biến thành hư vô.

- Ta không tin!

Sở Nam lại ngưng tụ cát thành đá, lúc này, cự thạch đã có cạnh lên đến hai mươi trượng! Nhưng đến bước thứ bảy thì cự thạch vẫn ầm ầm nổ tung.

Sở Nam cau mày, trận pháp này càng về sau càng khó bày bố, yêu cầu đối với tài liệu càng coa hơn. Chỉ có điều, chỉ chốc lát sau, ánh mắt Sở Nam liền lóe lên, trận pháp càng khó bày bố thì uy lực càng lớn.

- Nếu như sa thạch không được, vậy thì dùng cái này đi.

Lời vừa dứt, tám cây Chân Vũ Trụ liền đứng sừng sững trong sa mạc, lúc này ngược lại thuận lợi vô cùng, Sở Nam liên tiếp bày bố được tám bước, đối ứng tám ngôi sao. Thế nhưng, Sở Nam lại cảm thấy một cỗ áp lực vô hình, áp lực thật lớn, so với áp lực mà Vạn Trận lão tổ mang đến cho hắn cũng không kém bao nhiêu.

- Chân Vũ Trụ không rõ lai lịch này quả nhiên cường đại, đáng tiếc là chỉ có tám cây, tiếp theo phải dùng thứ gì để bày bố đây?

Sở Nam lấy xuống ngọc bội và hạt châu mà mình đã đánh cuộc thắng với Trận Hồn, sau đó Trận Hồn đã lấy nó từ chỗ Vạn Trận lão tổ. Đem miếng ngọc bội bày bố trận.

- Bước thứ chín!

Sở Nam đã bố trí được đến bước thứ chín, ứng đối với chín ngôi sao, vừa mới bày bố xong, trận hình còn chưa hủy thì Sở Nam lại “phụt” một tiếng, thổ ra một ngụm máu tươi, trong mắt hắn cũng tràn đầy khiếp sợ, lúc này hắn mới cảm giác được áp lực đã vượt qua áp lực mà Vạn Trận lão tổ mang đến, thầm nghĩ:

- Đây cuối cùng là trận pháp gì? So với ta còn muốn yêu nghiệt hơn, lấy thực lực của ta hiện nay, không ngờ bày bố đến bước thứ chín lại thổ huyết? Vậy thì tiếp theo sẽ là gì?

Cầm hạt châu cấp bậc Tổ Bảo trong tay, Sở Nam không vội vàng bày bố trận, Sở Nam nhìn cái tàn trận này, lại nghĩ đến giác ngộ trong Sinh Tử Băng Hỏa trận, muốn nhìn thử trận này đến cùng thế nào.

Sở Nam “nhìn” trận, “nhìn” ở đây không phải là tàn trận trên tấm da thú, mà là nhìn lên tinh không, xem tinh thần chi trận đối ứng với trận pháp trong tấm da thú.

Lúc trước tùy ý xem xét cũng không có cảm giác gì, cũng không phát hiện chỗ nào kỳ dị. Nhưng giờ phút này, Sở Nam lại muốn hợp thành tinh thần trận, quan sát trong đầu, lúc này mới phát hiện là khó như vậy, tràn ngập đau đớn, căn bản không thể cùng “nhìn” ra, phảng phất như có một tấm bình chướng ngăn cản Sở Nam “quan sát”, khiến hắn bắn ngược trở về, đồng thời lúc bắn ngược lại còn cảm thấy đau đớn.

Sau nhiều lần thí nghiệm, kết quả đều là vậy.

Lại bỏ ra một ít thời gian, Sở Nam lại “quan sát” từng khối ngôi sao có thể nghĩ ra.

Vừa “quan sát” khối thứ nhất thì loại đau đớn này lập tức tái sinh.

Loại đau đớn này cùng loại đau đớn lúc Sở Nam không biết trời cao đất rộng, đem thần niệm kiểm tra thái dương quang có chút tương tự, chỉ có điều lần này còn lớn gấp ngàn vạn lần.

Một cỗ uy năng không tên, đánh thẳng vào tâm hồn Sở Nam, thần niệm, ý thức, tinh thần,… mỗi lần quan sát một khối ngôi sao trong đầu, thì lại bị uy năng công kích mạnh hơn một bậc.

Sở Nam càng ngoan độc với chính mình hơn, nhịn đau nhất kịch liệt, thở ra một hơi, đem Chân Vũ Trụ đối ứng với tám ngôi sao, nhất thời, một loại cảm giác muốn sụp đổ, tràn đến vô cùng hung mãnh.

Khối thứ chín…

Máu tươi tràn lên yết hầu, lại bị Sở Nam nuốt ngược trở về, vận chuyển Ngũ Hành nguyên dịch trong thể nội, lực lượng rót vào khắp toàn thân mới cường hoành xem tiếp khối ngôi sao thứ mười.

- Phụt…

Trong lục phủ ngũ tạng truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, ngụm máu tươi trong miệng đã nuốt xuống trực tiếp phun tung tóe, Sở Nam khiếp sợ vô cùng, đau đớn từ trong thế giới tinh thần đã truyền khắp thân thể một cách chân thật.

- Chỉ “nhìn” thôi, tại sao thân thể lại bị thương tổn?

Sở Nam vừa nghĩ một phen, lại nghĩ đến cự thạch hai mươi trượng dùng để bày trận đều hóa thành hư vô, thoáng chốc liền hiểu ra.

Máu tươi bắn tung tóe trong không trung, huyết vụ tràn ngập, nhưng lại không che được mắt Sở Nam.

Sở Nam “nhìn” khối thứ mười.

- Phành…

Giống như có một tiếng sét nổ vang trong đầu Sở Nam, thoáng chốc, Sở Nam liền cảm thấy thần niệm vất vả mới khôi phục đến 500 mét liền giống như thủy tinh, xuất hiện vết rách, vết rách này như muốn đem thần niệm chém thành ngàn vạn đoạn, phá hủy hoàn otnaf.

Vết rách này không chỉ xuất hiện ở thần niệm mà còn ở thân thể. Lực lượng phủ khắp toàn thân Sở Nam liền bị đánh tán loạn, tan rã.

Đây chính là chuyện mà Sở Nam chưa từng trải qua.

Lực lượng tan tác không nói, ngay cả thân thể cường hãn, dưới uy năng của ngôi sao cũng trở nên mỏng manh như tờ giấy.

Khiến lòng người kinh hãi nhất chính là đây mới chỉ khối ngôi sao thứ mười cũng ứng đối với mười ngôi sao trên tấm da thú tàn khuyết, mà tấm da thú tàn khuyết này lại có ba mươi sáu khối. Về phần toàn bộ trận pháp đối ứng với bao nhiêu ngôi sao thì e là trời cũng không biết.

- Phía sau, còn bao nhiêu ngôi sao, làm thế nào để “xem” đây?

Đối với điều này, Sở Nam vẫn không biết nói gì, hắn chỉ điều chỉnh trạng thái của mình, đem sinh mệnh lực chữa trị lục phủ ngũ tạng và thân thể đầu vết thương. Nhắm mắt điều động lôi điện, ngôi sao ở trên trời, mà lôi điện tử sắc cũng trên trời, cả hai thứ liệu có thể đối kháng hay không?

Sở Nam không biết, nhưng hắn muốn thử.

Sau đó, Sở Nam trợn mắt, “nhìn” khối ngôi sao thứ mười.

Không có tiếng nổ vang lên, nhưng trong tai Sở Nam lại không ngừng có tiếng oanh minh, giống như lôi điện và uy năng của ngôi sao giao phong, tiếng nổ khiến người khác cực kỳ khó chịu. Nếu so sánh thì Âm Sát Thuật tầng thứ chín của Đại Ngốc cũng chẳng là gì. Với thực lực của Sở Nam hiện nay, Âm Sát Thuật của Đại Ngốc căn bản không hề ảnh hưởng, nhưng tiếng oanh minh này lại như muốn khiến Sở Nam vỡ thành ngàn vạn khối…

Tiểu Hắc nhìn thấy phụ thân đau đớn, gương mặt co rúm giống như có ngàn vạn côn trùng đang bò lổn ngổn bên dưới, lại nhìn máu tươi trên không trung, cảm giác được thống khổ mà Sở Nam đang chịu, một tiếng long ngâm bay thẳng đến hào quang của ngôi sao, cực kỳ chói mắt, quang mang thập sắc bao phủ lấy mười cái long trảo.

Lập tức, Thiên Địa thất sắc, chỉ còn lại thập sắc quang mang.

Hào quang của ngôi sao nhanh chóng thối lui, uy năng tan biến, lôi điện triệt để chiếm thượng phong. Bên trong thương khung, ngôi sao thứ mười một lóe lên một cái, thậm chí khiến người ta cảm thấy dường như hơi ảm đạm đi một chút.

“Quan sát” thành công ngôi sao thứ mười một ở trong đầu.

Sở Nam lại một lần nữa khiếp sợ sự cường hãn của tiểu Hắc, nhưng lại không muốn mượn lực của tiểu Hắc để tiếp tục “quan sát”, vì vậy Sở Nam mới hô lên:

- Tiểu Hắc, trở về.

- Phụ thân, chúng thật lớn mật, dám làm người bị thống khổ, ta sẽ không bỏ qua cho chúng đâu.

- Ách…

Sở Nam thoáng trì trệ, hắn tự cho là đủ hung hãn rồi, nhưng nhi nữ địa vị cực lớn này dường như còn trò giỏi hơn thầy a.

- Tiểu Hắc, uy năng của những ngôi sao này đối với ta có tác dụng lớn.

- Thật sao?

- Ta thế nào lại gạt ngươi chứ? Ngươi ở bên cạnh ta hộ pháp là được, chỉ cần tính mạng của ta không gặp nguy hiểm thì ngươi đừng có ra tay.

- Ồ.

Tiểu Hắc thu hồi thập sắc quang mang, lại biến thành thân thỏ, đứng trước mặt Sở Nam, chăm chú nhìn hắn, vô cùng đề phòng…

Quả thật, uy năng của những ngôi sao này có tác dụng lớn với Sở Nam.

Sở Nam trải qua ngàn vạn thống khổ, trong đầu chỉ có hai chữ “tôi luyện”

Sở Nam nuốt Sơn Hồn để bản thân cường đại, nhục thân đã đạt đến cảnh giới thường vận căn bản không thể tổn thương Sở Nam, không tạo thành đau đớn với Sở Nam, đối với người khác mà nói thì đây là chuyện tốt, nhưng đối với Sở Nam mà nói, không có đau đớn cũng có nghĩa là nhục thân không thể tiếp tục trở nên cường hãn, đây chính là điều Sở Nam không muốn, bởi vì nhục thân và lực lượng chính là căn bản của Sở Nam.

Tìm rất lâu, nhưng Sở Nam vẫn không tìm ra biện pháp nào luyện thân thể, mà lúc này, uy năng của ngôi sao có thể khiến hắn bị thương, khiến nhục thể của hắn xuất hiện vết rách, không khỏi thầm nghĩ:

- Làm ta bị thương tổn, ta sẽ dùng ngươi để tôi luyện.

Sở Nam vẫn nhìn về phía ngôi sao thứ mười một, đồng thời đem hạt châu bố trí thành vị trí trí khối ngôi sao thứ mười hai, lại lấy hai khúc xương và con mắt hoàng kim ra, thừa nhận đau đớn kịch liệt, đem một khúc xương đặt trên trận vị của ngôi sao thứ mười một.

Đồng thời rèn luyện, Sở Nam lại điều động năng lượng thần bí, chuẩn bị sau khi thích ứng với thống khổ mà ngôi sao thứ mười một mang lại thì sẽ “quan sát” ngôi sao thứ mười hai. Năng lượng thần bí có thể dễ dàng chế trụ Thiên Nguyệt Huyền Thủy, loại bỏ uy năng của nguyệt quang, không biết chống lại uy năng của ngôi sao thì sẽ thế nào.

Khoảnh khắc quang mang thập sắc lóe lên, các thế lực hành tẩu suốt đêm đều chấn kinh, mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng mắt đều bị mù, thổ huyết, người bất tỉnh thì càng nhiều đến không biết bao nhiêu.

Thế nhưng, những người này lại không bỏ qua ánh mắt tham dục của bọn hắn, ngược lại càng tin rằng nơi này có bảo bối, là đại bảo bối, bằng không thì tại sao lại có thể có uy lực lớn như vậy?

Vô số người chạy càng nhanh hơn.

Mười một ngôi sao ứng đối với bố trí trên tàn trận da thú, có lẽ là do bị tiểu Hắc dọa sợ, hoặc có lẽ là do uy năng của lôi điện tử sắc, hoặc có lẽ là do thân thể Sở Nam quá cường hãn, sau khi trải qua thêm sáu canh giờ “quan sát”, thích ứng, cuối cùng cũng quen thuộc với đau đớn kịch liệt của ngôi sao thứ mười một.

Vết rách nhìn thấy mà giật mình, dưới sinh mệnh lực càng tinh thuần, tốc độ khôi phục có thể dùng mắt thường mà nhìn thấy, vết rách dần khép lại, hơn nữa Sở Nam rõ ràng còn cảm giác được trải qua mấy canh giờ thống khổ này, độ dung hợp của Sơn Hồn và thân thể lại càng cao hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK