Thứ hai Sở Nam vừa tới Sở gia đã yêu cầu thử huyết mạch.
Cho nên Sở Vũ Phong không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.
Rất nhanh chóng tràng diện đã được Sở Nam dẹp yên không ít.
Không khí trở nên trầm trọng, Sở lão ma mở miệng nói:
- Ném ra đi, phế tu vi của hắn.
Sở lão ma ngó chừng Sở Nam tới, đột nhiên cất tiếng, liền xuất hiện hai bóng đen kéo Sở Vũ Lâm ra ngoài.
- Các ngươi lầm rồi, mau bắt tên Sở Nam, hắn giả mạo tiểu tử của Sở gia các ngươi kéo ta làm gì?
- Kéo ra chính là ngươi.
Một tiếng bi thảm vang lên, Sở Vũ Lâm liền bị phế hết tu vi, tất cả mọi người không ngờ lão tổ lại đi phế tu vi của hắn.
Sở lão ma làm vậy chính là để Sở Nam hài lòng và ở lại dù sao thì tu vi của Sở Nam y cũng nhìn không thấu.
- Bắt đầu đi.
Sở Nam cất lên ba chữ nhàn nhạt, Sở lão ma cũng vung tay lên, Sở gia gia chủ móc ra một cái chén, trong chén có một chữ Sở trong suốt, thứ nước này không phải là nước bình thường.
Thích thú tiếp xúc xong, Sở gia gia chủ nhỏ một giọt máu vào trong chén, rồi đưa cho Sở Nam mà nói:
- Sở công tử một giọt là đủ
Sở Nam liền nhỏ máu vào.
Điều khiến cho người ta kỳ quái máu của Sở Nam nhỏ vào không khuếch tán mà lại ngưng tụ vào một chỗ.
Thấy thế mọi người đều nhíu mchawtj.
Điều khiến người ta khiếp sợ, giọt máu tươi của gia chủ nhìn thấy nó cũng như bị kinh sợ, biến thành nhỏ cách giọt máu của Sở Nam cực xa.
Có người kinh hô, Sở gia gia chủ càng nghi hoặc.
Sở Vũ Phong thấy vậy liền yên lòng, chỉ cần Sở Nam không phải là gia nhân của Sở gia thì sự tình đã dễ dàng hơn rất nhiều.
- Lão tổ máu tươi không hòa vào lẫn nhau cho thấy hắn không có được huyết mạch Sở gia chỉ sợ không phải là người của Sở gia, lúc trước hắn phế Sở Vũ Hạo chỉ sợ..
- Sở lão ma ngươi muốn ta làm ta đã làm rồi, hiện tại là lúc ngươi thực hiện lời hứa.
Sở Nam nhẹ nhàng nói.
- Sở Nam ngươi dám khinh nhờn lão tổ, ta liều mạng với ngươi.
Vừa nói Sở Vũ Phong tế ra một sát chiêu chém về phía Sở Nam.
- Quỳ xuống.
Sở lão ma cất tiếng, Sở Vũ Phong sững ờ sau đó cong chân lại quỳ xuống.
Đúng lúc Sở nam chuẩn bị thu hồi máu của mình thì Sở lão ma cất tiếng:
- Khoan đã
- Còn muốn thử lại?
- Chuyện này có vấn đề.
Sở Nam không tùy ý để máu của mình lưu lại bên ngoài, ai biết có người lợi dụng nó hay không, Sở Nam suy nghĩ rồi nói:
- Được.
- Mỗi người nhỏ một giọt máu vào đi.
Thanh âm của Sở lão ma vang lên, Sở gia gia chủ cầm chén đi, ai cũng nhỏ một giọt máu vào tuy nhiên giọt nào cũng vậy không thể khuếch tán ra.
Sở Vũ Phong trong lòng vui mừng:
- Bao nhiêu giọt cũng không thay đổi được sự thật.
Khi mọi người nhỏ máu xong, thì xuất hiện một màn quỷ dị, giọt máu của Sở Nam ở trung ương, giọt máu của đám người còn lại thì ở sát biên giới tuyệt đối không dám nhúc nhích tới gần.
Ai cũng cảm thấy không được bình thường.
Sở lão ma cũng nhìn ra, hắn run rẩy và hưng phấn mang theo trạng thái phức tạp nhỏ máu vào.
Thấy cảnh tượng này Sở Vũ Phong liền cảm thấy không ổn.
Một giọt máu tươi nhỏ vào, trong nháy mắt cũng như các giọt máu khác lùi về bốn phía.
Tuy nhiên giọt máu của Sở lão ma cũng ở phía trước gia chủ Sở gia, gần Sở Nam hơn.
- Thật nhất định là thật.
Sở lão ma thất thố quát lên, sắc mặt của Sở Nam liền trở nên trầm trọng:
- Tốt lắm sự thật chứng minh ta không phải là người của Sở gia, các ngươi đáp ứng điều kiện của ta cho ta biết quái đồ là gì.
- Sở công tử không đúng Sở tiên sinh, Sở…
Sở lão ma không biết rốt cuộc nên gọi Sở Nam là gì hiện tại hắn vô cùng kích động.
- Ngươi muốn nói cái gì?
Sở Nam vừa hỏi xong, phịch một tiếng, Sở lão ma quỳ xuống.