- Không ngờ cũng có con mồi biết được lai lịch của Huyết Ma tộc cao quý bọn ta. Đáng tiếc là biết cũng vô ích thôi. Động vào Huyết Vô Hối ta, các ngươi chỉ có thể thành thức ăn cho ta!
Sở Nam lại nghe thấy hai chữ con mồi, lông mày nhăn tít lại. Từ ngữ khí hắn có thể nhận ra con mồi này khác với con mồi mà những người có cự bảo thường nói. Con mồi ở trường họp này phần lớn là một loại chiếm hữu, chiếm bảo bối của kẻ khác thành của mình. Còn con mồi mà kẻ kia nói, Sở Nam cảm giác như con mồi thật sự, giống như sói săn cừu vậy.
Sở Nam nhìn Cửu Võ, sau khi nhắc Chiến Thần, Cửu Võ mới nói với Sở Nam:
- Ta cũng không biết quá nhiều về Huyết Ma tộc, chỉ nghe điện chủ từng nói, Huyết Ma tộc là một chủng tộc hung tàn vô cùng, theo lý thì không thể xuất hiện ở Thiên Võ Đại Lục mới đúng. Nhưng bây giờ…
Cửu Võ thật sự không hiểu, ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Tộc nhân Huyết Ma tộc có một loại thiên phú dị năng, chính là khiến máu của người khác dị động, tu vi càng cao thì càng dễ kích thích máu. Thậm chí trong phạm vi gần có thể khiến mạch máu nổ tung mà chết. Điện chủ nói, Huyết Ma tộc nhân uống máu của ai sẽ có được một phần công pháp của người đó, thậm chí là truyền thừa, tu vi càng cao thì nhận được càng triệt để.
Chỉ một vài lời đã khiến Sở Nam chấn kinh:
- Có được máu người khác là nhận được công pháp, thực lực? Cái này còn đáng sợ hơn cả thôn phệ năng lượng thành của mình!
Nghĩ vậy, Sở Nam nhìn về phía chiến trường, từ sau khi có được truyền thừa, thực lực Chiến Thần đã nhảy vọt, mấy trăm Huyết Ma tộc nhân căn bản không thể ngăn được bước đi của Chiến Thần. Mỗi chưởng của hắn đề đập Huyết Ma tộc nhân tành tương.
Ánh mắt Sở Nam đầy sự kinh ngạc, những chiêu thức của Huyết Ma tộc nhân dùng hắn nhận ra không ít. Có tuyệt kỹ Trảm Lục Dục của Kiếm Trảm Phái, còn luyện đến mức khá, ít nhất cũng là một trưởng lão của Kiếm Trảm Phái. Ngoài ra còn có võ kỹ của Thiên Nhất Tông trước đây, còn có võ kỹ đặc hữu của Đại Khánh hoàng gia, lại cả một số võ kỹ thủ hạ của Đại Châu dùng hồi Sở Nam mới xông vào cơ địa Thập Vạn Đại Sơn của Đại Châu. Thậm chí có kẻ còn sử dụng võ kỹ của mấy chục môn phái vô cùng thành thạo, không có chút trở ngại nào…
- Hút màu là có được công pháp, đúng là…
Sở Nam vẫn đang chấn kinh, đột nhiên sắc mặt đại biến, hắn nghĩ đến một vấn đề quan trọng, Huyết Ma tộc nhân sử dụng được võ kỹ của Đại Châu, Đại Khánh, cả Thiên Nhất Tông, Man Việt, vậy nghĩa là gì?
Quê nhà hắn đã bị Huyết Ma tộc chiếm lĩnh!
Sở Nam bỗng nghĩ tới cha mẹ, sư phụ bọn họ. Lo lắng, phẫn nộ trào dâng! Thân hình lướt thẳng tới vào khoang thuyền, không còn nghi ngờ gì nữa, kẻ tên là Huyết Vô Hối kia chính là thủ lĩnh của đám Huyết Ma tộc này.
Lúc này, Huyết Vô Hối thấy mấy trăm hộ sĩ tinh nhuệ của mình lại không bắt nổi Chiến Thần, trong lòng cũng đại nộ, thân hình xông tới định ra tay với Chiến Thần. Nhưng đột nhiên hắn cảm nhận thấy một sự nguy hiểm đang tới gần. Nhìn sang thì vừa hay thấy một đạo tàn ảnh xuyên qua đám Huyết Ma vệ sũ, chưa kịp nghĩ gì thì khoang thuyền hắn dùng tài liệu tốt nhất tạo ra, sánh ngang với Thánh Khí bị đánh nổ tung.
Theo phản ứng có điều kiện, Huyết Vô Hối hô lên:
- Huyết Thủ Tế Thiên!
Một bàn tay khổng lồ hiện ra đập về phía Sở Nam, Sở Nam dùng thức “tầm long” tóm chặt lấy huyết thủ. Huyết Vô Hối thấy thế, cười gằn:
- Ngươi lại dám tới gần bản vương như vậy, đúng là tự chui đầu vào rọ, hãy xem bản vương hút máu ngươi như nào…
Thế nhưng ngay sau đó, Sở Nam vận lực dứt đứt huyết thủ của Huyết Vô Hối. Máu của Huyết Vô Hối bắn tú tung, Sở Nam vung tay phải kẹp chặt cổ Huyết Vô Hối.
Tư duy của Huyết Vô Hối vẫn dừng ở chỗ hút máu của Sở Nam và có được công pháp của hắn. Mãi đến khi bị Sở Nam tóm được mới cảm nhận được cơn đau từ cánh tay đứt. Sở Nam quát lên:
- Các ngươi đã chiếm lĩnh toàn bộ đất bên đó rồi sao?
Vừa dứt lời thì từ những con thuyền bên có thêm mười mấy Huyết Ma tộc nhân. Sở Nam đang định ra tay thì lại thấy mục tiêu của chúng không phải hắn, cũng không phải Chiến Thần hay Cửu Võ mà là cánh tay đứt của Huyết Vô Hối.
Huyết Vô Hối không thể để tâm việc trả lời câu hỏi của Sở Nam, gầm lên với mười mấy tộc nhân kia:
- Huyết Ưng, Huyết Phong, Huyết Linh…các ngươi thật to gan, dám hút máu bản vương!
- Huyết Vô Hối, máu của ngài không thể để lãng phí được. Để nó rơi xuống biển không bằng cho bọn ta, để còn dễ dàng bắt ba tên kia lại thay ngài trả thù!
Huyết Ưng nói, rồi hút mấy giọt máu.
Vừa nuốtx uống thì Huyết Ưng vừa đang tươi cười bỗng hiện lên sự đau đớn. Huyết Ma tộc nhân khác hút máu của Huyết Vô Hối cũng vậy. Hắn ta cười điên cuồng:
- Máu của bản vương dễ hút vậy sao? Muốn hút thì các ngươi phải sẵn sàng chết đi!
Vừa dứt lời, năm trong số những Huyết Ma tộc nhân vừa hút máu của Huyết Vô Hối lập tức bùm một tiếng nổ tung. Những kẻ còn lại thì giãy giụa trong đau đớn. Thấy vậy Sở Nam đại kinh, rồi nhanh chóng sực tỉnh, tay dùng lực siết chặt chặn tiếng cười Huyết Vô Hối lại. Hắn toàn thân đau đớn, Sở Nam quát:
- Trả lời đi!
Mắt Huyết Vô Hối đỏ ngầu phẫn nộ, hắn đã giết không biết bao nhiêu con người như Sở Nam, hút không biết bao nhiêu máu, lấy bao nhiêu công pháp. Nhưng lúc này hắn lại bị một co người hắn coi thường bắt, chịu khổ cùng cực.
Huyết Vô Hối vẫn không trả lời ngay, hắn nghĩ bụng:
- Bản vương đâu có dễ bị bắt như vậy. Bản vương sẽ bắt ngươi phải trả giá.
Mắt hắn đảo láo liên, miệng lầm rầm, tay, chân bỗng nổi lên huyết quản rất đáng sợ, một luồng uy năng vô hình tỏa ra bao trùm lấy Sở Nam.
Sở Nam cảm nhận được uy năng quỷ dị đang bao vây lấy mình, nhất thời không biết Huyết Vô Hối giở trò quỷ di, định cho hắn một bài học thì thấy hắn ta nhổ một ngụm máu tươi, sợ hãi nói:
- Không thể nào, tuyệt đối không thể…