Còn hiện tại, sát thần này đang tiến về phía trướng bồng bạch sắc.
Trong trướng bồng bạch sắc một mảnh tĩnh mịch, nhưng khi Sở Nam muốn hòa mình vào đại quân Huyết Ngục, bên trong liền phát ra một tiếng - giết.
Thoáng chốc, vô số đầu quái vật Huyết Ngục dấy động, trận hình của bọn chúng vẫn không hề rối loạn, trên bầu trời, dưới lòng đất đều công kích tới, xem như thiên là địa võng, Sở Nam thu hai tay về, Hư Không Hắc Động vẫn chưa tiêu tan, ngược lại theo Sở Nam di chuyển.
Sở Nam thấy trận địa quân đội trước mắt liên tục biến đổi, trong lòng có chút bội phục, đại quân quái vật này tàn sát bừa bãi trên trời cao dưới lòng đất, thực sự có thể quét sạch không tí đại lục, chí ít với thực lực đại lục Thiên Võ hiện tại chỉ cần ba phương trận là đủ quét sạch.
Bất quá, trước mặt Sở Nam, lực lượng đại quân quái vật này còn chưa đủ, sắc mặt Sở Nam bất biến vung tay lên...
Nhất thời, bốc lên hỏa diễm, ngoại trừ tồn tại hư hỏa, còn có thực hỏa.
Hư thực chi hỏa, dung hòa đốt cháy, vây khốn đại quân nghìn vạn quái vật trong đại hỏa, bao gồm cả tòa trướng bồng bạch sắc; hỏa diễm lan tràn rất nhanh, trong đó, tạo lên tác dụng rất lớn đối với quái vật Huyết Ngục.
Cho dù không có ma thú sở hữu lý trí, nhưng đều theo bản năng tâm tình có chút phẫn nộ, lý trí đám quái vật Huyết Ngục càng lúc càng thông suốt, tâm tình càng lúc càng phong phú, bởi vậy, chỉ sau mấy tức hỏa diễm đã bao vây toàn bộ khối thiên địa.
Đại đa số quái vật Huyết Ngục chịu ảnh hưởng, bị thương, có một số bộ phận nhỏ chịu ảnh hưởng không lớn, nhưng bọn họ không thể tổ chức dàn trận như trước đây, rơi vào đường cùng, bọn chúng đành phải bỏ rơi thuộc hạ, hoặc bơi hoặc bay hoặc chạy tới chém giết Sở Nam; bọn chúng kiệt lực khống chế chính mình, trong ánh mắt toát lên quang mang không giải thích được.
Một đạo hỏa diễm phá định, khiến trướng bồng bạch sắc càng thêm yên tĩnh.
Sở Nam hành tẩu trong hỏa diễm, giậm chân tại một chỗ, nơi đó liền hiện lên dấu chân, tay phải khẽ huy động, giống như tát con ruồi, một đầu quái vật chạy tới đã bị Sở Nam sử dụng vũ kỹ ẩn chứa sát khí hung mãnh đánh rơi vào không trung.
Tự mình tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh, Sở Nam hành động dễ dàng không gì sánh được, dường như đổi lại đám người Đạo Vô Nhai cũng có thể dễ dàng làm được, thế nhưng, thực sự đổi lại là đám người Đạo Vô Nhai, bọn họ đầu tiên phải đối mặt chính là sát khí, những luồng sát khí này không thể so sánh quy cách, trận tự, uy lực nhược yếu, quan trọng nhất chính là tác chiến sân khách, năng lượng cũng là vấn đề lớn; hơn nữa bọn họ không thể dùng gậy ông đập lưng ông lấy sát khí phá định, quả thực tầng phòng ngự của quái vật Huyết Ngục có chút phiền toái.
Còn Sở Nam có thể dễ dàng làm được, chính là vì sở hữu không gian trong cơ thể, không gian trong cơ thể cung cấp cho hắn năng lượng đủ nhiều, đủ sát khí hung mãnh độc ác, khiến tuyệt chiêu của quái vật Huyết Ngục trở thành phế chiêu.
Bước ba bước, Sở Nam đã đi tới bầu trời phía trên trước bồng bạch sắc, trướng bồng bạch sắc rốt cục lại truyền tới thanh âm thêm lần nữa:
- Năng lượng của ngươi, đủ sao?
Nghi ngờ phát ra thành tiếng, trướng bồng bạch sắc bỗng nhiên phóng lên cao bạo phát quang mang, bao phủ lấy Sở Nam.
Bị quang mang bao phủ, trong nháy mắt, Sở Nam bật người liền cảm giác được một cổ hấp lực, Sở Nam không khỏi cười cười:
- Quái vật, ngươi đã nghe qua cố sự phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn chưa? Chỉ dựa vào chiêu thức như vậy, dám nuốt năng lượng của ta? Thực sự ngu xuẩn.
Vừa dứt lời, Sở Nam đã khiến trướng bồng bạch sắc tiến nhập Hư Thực Hắc Động, thấy vậy, phía dưới nhất thời bạo phát thanh âm:
- Tội nhân, ngươi quá tự tin.
- Đối mặt với đàn quái vật các ngươi, ta vẫn thừa tự tin.
- Vậy sao?
- Đương nhiên.
- Vậy ngươi hưởng chút tư vị bạo tạc, bạo.
Thanh âm truyền tới, vẫn chưa có tiến nổ mạnh vang lên, Sở Nam mang theo Hư Không Hắc Động hạ xuống phía dưới, thấy quái vật nguyên bản trong trướng bồng bạch sắc hắn không khỏi sững sờ, tuy trên thân thể quái vật trước mắt sở hữu đủ loại pháp bảo ngăn cản dò xét, thế nhưng Sở Nam đã để quang mang tinh thần và quang mang thập sắc đập vào mắt, thấy rõ quái vật phía dưới thực sự là nhân loại.
Chuẩn xác một chút, giống nhân loại trưởng thành như đúc.
Khuôn mặt trắng xinh đẹp, có hai tay hai chân, vóc dáng cong hình chữ s phi thường uyển chuyển, đặt chân giữa thế giới nhân loiaj, hoàn toàn xứng đáng là đại mỹ nữa, tuyệt đối có thể hình dùng câu khuynh quốc khuynh thành để hình dùng.
Đây là chuyện Sở Nam không ngờ tới khi tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh, cho dù nghĩ chính mình sẽ gặp đồng loại, hơn phân nữa phải là đệ tử Đại Đạo Tông mới đúng, cho nên bỗng nhiên thấy tràng cảnh như vậy, Sở Nam không khỏi có chút sửng sốt.
Còn quái vật mỹ nữ kia thấy dị trạng của Sở Nam, xem ra đã cảm nhận được chuyện Sở Nam có thể thấy rõ diện mạo thật của nàng, trên mặt toát lên vẻ hoảng hốt, trong miệng càng không ngừng phát ra thanh âm " bạo ".
So sánh với quái vật mỹ nữ này, thực sự niên kỷ của Sở Nam nhỏ hơn rất nhiều, mặc dù tính cả 20 năm trong Tuế Nguyệt Trận và thời gian trong thế giới thực có lẽ còn quá nhỏ bé, thế nhưng, kinh nghiệm của Sở Nam lại không ít, chỉ sửng sốt một chút, Sở Nam định thần bình tĩnh trở lại, cười nói:
- Những thứ đã dung nhập vào Hư Thực Hắc Động của ta, ngươi nghĩ ngươi có thể khống chế sao? Quái vật mỹ nữ.
- Ngươi.
Quái vật mỹ nữ chỉ thốt lên một chữ, Sở Nam cũng đã luyện hóa kiện trướng bồng bạch sắc, tuy rằng đối với mỹ nữ quái vật mà nói, trướng bồng bạch sắc khẳng định là kiện pháp bảo cường đại nhất, nhưng trong mắt Sở Nam không tính là gì.
Trướng bồng bạch sắc không chỉ thuộc về một mình quái vật mỹ nữ, còn có tám quái vật khác, dùng loại ánh mắt người hầu nhìn tới trang phục bọn chúng thực sự là tứ công tứ mẫu, nhưng nửa dưới thân thể bọn chúng rất khó coi, có con nhện tám chân, có lang có ngựa, còn có thuồng luồng...
Tám quái vật chắn trước mặt quái vật mỹ nữ, vừa đột ngột xuất hiện đều tự rút binh khí ra, giống vậy chính là do sát khí ngưng tụ, tám đầu quái vật tràn đầy khí tức, còn mạnh hơn so với quái vật Huyết Ngục lao ra từ khe nứt, bất quá tiêu hao nhiều hơn một chút sát khí mà thôi.
Sở Nam thản nhiên nói:
- Tan.
Nhất thời binh khí trong tay đám quái vật tan vỡ, Sở Nam dùng sát khí ngưng tụ thành một thanh kiếm, quát lớn:
- Sát kiếm, chém chết.
Một kiếm chém ra, khi kiếm thu hồi chính là lúc tám đầu quái vật theo đó mà biến mất, quái vật mỹ nữ kia hoàn toàn sững sờ tại chỗ, Sở Nam nói:
- Mỹ nữ quái vật, ngươi muốn ta giúp ngươi lộ rõ nguyên hình hay để chính ngươi làm?
- Tội nhân, ngươi nhìn thấu được ta?
Đối mặt với câu hỏi mang theo vẻ kinh ngạc, Sở Nam trực tiếp dùng hành động đáp lại, sát khí hình thành Long Quyển, một quét đã xả nát toàn bộ lớp vỏ bên ngoài trên thân thể quái vật mỹ nữ, sau đó hé lộ dung nhan chấn động lòng người.
Trên khuôn mặt quái vật mỹ nữ vẫn lưu lại tia kinh ngạc, nhưng nàng thấy tộc nhân xung quanh đang vùng vẫy trong hỏa diễm, đảo mắt lại thấy Hư Thực Hắc Động càng lúc càng lớn, khuếch tán đến đâu, nơi đó liền biến thành một mảnh hư vô, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ bi ai, bọn họ lúc này đây đã chuẩn bị tốt mọi thứ, quyết định lao ra khỏi lồng giam này, quét sạch trời cao, thế nhưng, không ngờ xuất hiện một người dựa vào thực lực bản thân khiến toàn bộ kế hoạch của bọn họ hoàn toàn nát bấy.
Quái vật mỹ nữ không rõ tại sao Sở Nam có thể hấp thụ sát khí, càng không rõ Sở Nam lấy từ đâu nhiều năng lượng chống đỡ như vậy, tất thảy hoàn toàn khác so với tin tức nàng đạt được, hơn nữa tại Bí Cảnh, thực lực người bên ngoài tiến nhập Bí Cảnh đều bị áp chế, nhưng người này cư nhiên so với bọn họ còn có thể thích ứng tốt hơn.
Tất cả chuyện này, quái vật mỹ nữ đều không biết, nhưng nàng biết nếu như chính mình không áp dụng một chút phương pháp gì đó, nàng có thể gặp phải độc thủ, quái vật mỹ nữ cắn chặt răng, nói:
- Ngươi nói, ta đẹp sao?
- Rất đẹp.
- Vậy ngươi...
- Cho dù đẹp, cũng là quái vật.
- Ngươi mới là quái vật.
Sở Nam cười cười:
- Ta không nhiều thời gian nói chuyện phiếm với ngươi, nói cho ta biết, ngươi vì sao trưởng thành hoàn toàn khác đám quái vật này? Vả lại các ngươi làm sao có thể sinh ra? Ngươi nói được tiếng người là học ai? Phương pháp bày binh bố trận của ngươi, tại sao có được? Còn nữa, bên trong Huyết Ngục Bí Cảnh thực sự có một mảnh chiến trường hay không?