Mới nói đến đây, Hoàng y nhân liền ném cho Sở Nam một hạt châu màu vàng, nói:
- Đây là Thổ nguyên bổn tinh, thuộc tính không phù hợp ta, hôm nay xem như tặng người có duyên.
- Đa tạ.
Mặc dù Sở Nam biết đây là thủ đoạn lung lạc của Hoàng y nhân, nhưng vẫn chân thành nói cảm ơn, vừa rồi hắn chỉ thuận miệng nhắc đến, không ngờ lại dễ dàng có một khối bổn tinh như vậy, bây giờ, Ngũ Hành bổn tinh chỉ còn thiếu Kim nguyên bổn tinh mà thôi.
- Không cần cảm ơn, ngươi bây giờ đã là người của Ngũ Sắc, khối Kim nguyên bổn tinh, Ngũ Sắc sẽ nỗ lực kiếm cho ngươi.
Sở Nam gật đầu, trực tiếp đem Thổ nguyên bổn tinh nuốt vào, sau đó nói:
- Thuận tiện tìm cho ta nhiều trận pháp một chút, cổ bản trận pháp các loại, càng nhiều càng tốt!
- Chuyện này không phải vấn đề.
Hoàng y nhân đáp:
- Một khi tìm được trận pháp sẽ lập tức đưa đến Quan Quân Hầu phủ của ngươi!
- Quan Quân Hầu phủ của ta?
Sở Nam lúc này thật sự choáng váng rồi, Hoàng y nhân cười nói:
- Chỉ e ngươi còn chưa biết, Hoàng thượng đã phong cho ngươi làm Quan Quân Hầu, ý chỉ đã ban xuống, chỉ chờ ngươi trở về nghe phong, đồng thời còn xây dựng một tòa Quan Quân Hầu phủ ở thành Kim Lăng cho ngươi!
- Nếu vậy thì đa tạ rồi, về sau có cần thì tới tìm ta, ta cáo từ trước.
Sở Nam nói một câu khách sáo xong lập tức cáo từ, trực giác mách bảo hắn, việc được phong làm Quan Quân Hầu, bên trong nhất định có ẩn tình:
- Hoàng đế Đại Khánh Quốc muốn làm gì?
Sở Nam mang theo lão quái vật rời đi, Hồng y nhân nói với Hoàng y nhân:
- Chủ tử, e rằng Sở Nam không thật lòng gia nhập Ngũ Sắc.
- Ta muốn chính là hắn không thật lòng.
Hoàng y nhân tự tin cười nói, năm người không rõ, Hoàng y nhân lại thản nhiên nói:
- Bất kể là Lâm Vân hay là Sở Nam đều là một thanh dao găm, một thanh dao găm sắc bén.
Sở Nam mang theo lão quái vật lên đường trở về Thần Vũ hầu phủ, Sở Nam lập tức để lão quái vật hộ vệ ở viện tử, còn hắn thì trực tiếp đến cấm địa, trong cấm địa, Sở gia lão tổ đang khoanh chân ngồi, nhìn thần sắc dường như đang lĩnh ngộ quy tắc.
- Sát khí trên người lại đậm hơn một phần, tu vi chỉ còn cách cảnh giới Võ Đế một bước ngắn, xem ra chuyến này ra ngoài, ngươi lại thu hoạch không nhỏ.
Sở gia lão tổ trợn mắt nói, phi thường hài lòng.
Sở Nam vội vàng đem những việc hai ngày qua kể lại một lượt, sau đó vội vàng hỏi:
- Lão tổ, lúc này ta gây ra họa không nhỏ, tại sao hoàng đế Đại Khánh Quốc còn thân phong ta làm Quan Quân Hầu?
Sở gia lão tổ nghe thấy Sở Nam hỏi với ngữ khí vô cùng nghi hoặc, liền cười nói:
- Thế nào? Từ trước đến nay ngươi không sợ trời không sợ đất, lại sợ một cái Quan Quân Hầu sao? Nếu như rơi lên đầu người khác còn không phải là mở tiệc ba ngày ba đêm sao?
- Ta chỉ thấy bên trong có thâm ý rất sâu!
- Đúng vậy, thâm ý rất sâu, ta thì tốt rồi, Công Tôn gia đổ, ngươi càng không tầm thường, có người cũng không muốn Thần Vũ hầu phủ tiếp tục cường đại, như vậy sẽ vượt qua sự khống chế của hắn. Vì vậy, ngươi liền được phong làm Quan Quân Hầu!
Ngay lập tức, trong mắt Sở Nam liền hiện lên vẻ lạnh lẽo, trước kia hắn không nghĩ ra mục đích của Hoàng Phủ Diệp là gì, nhưng sau khi nghe Sở gia lão tổ giải thích xong, hắn liền hiểu ra, hoàng đế Đại Khánh Quốc đang đưa cho hắn một thanh đao, mà thanh đao này lại dùng để chém về phía Sở gia.
- Tiểu tử, đừng kích động, hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, ngươi hãy hảo hảo mà làm Quan Quân Hầu, hảo hảo mà cầm cây đao này!
Sở Nam vừa định hỏi, bất chợt hiểu ra, liền cười lạnh:
- Ta nhất định sẽ làm tốt nhiệm vụ của cây đao này, hơn nữa còn mài cho nó sắc bén.
Sở gia lão tổ gật đầu nói:
- Vì để cây đao của ngươi càng thêm sắc bén, hãy bắt đầu đi.
Vừa dứt lời, Vô Cực hỏa vực của Sở gia lão tổ liền phủ xuống, Sở Nam cũng lập tức ngưng lực tại quyền, sau khi bị Sở gia lão tổ đánh mười ba quyền, Sở Nam lại ngưng tụ hai hai lớp lực lượng, nhưng Sở Nam vẫn không dừng lại, tiếp tục dung hợp Thánh Sát hỏa diễm.
Lại thêm cửu trọng quyền, thêm “Dĩ thổ ngự lực”
- Tiểu tử, thân thể của ngươi đã cường hãn hơn không ít, không biết thực lực của ngươi đã tăng thêm bao nhiêu?
Sở gia lão tổ dứt lời, Sở Nam rốt cuộc cũng đánh ra một quyền tối đại của hắn.
Lập tức, tiếng “phành phành phành” không ngừng vang lên, Vô Cực hỏa vực giống như con thuyền lớn trên biển, đột nhiên gặp phải cá mập hung mãnh.
Chỉ tiếc là thuyền quá lớn, quá nặng, nặng đến mức cá mập không thể đẩy lật thuyền. Vô Cực hỏa vực không bị phá, Sở Nam lại bị một cước đạp bay ra ngoài, trượt trên mặt đất một đường dài. Sở Nam còn chưa đứng lên thì Sở gia lão tổ lại lần nữa công kích đến.
Sở gia lão tổ vừa điên cuồng tấn công, vừa nói:
- Hảo tiểu tử, chỉ trong vài ngay mà đã trưởng thành đến mức này, bây giờ nếu ngươi gặp lại tên Võ Tôn sơ cấp Trang Bất Chu kia, ngươi chỉ cần sử dụng tất cả bản lãnh thì hành hạ hắn cũng không phải vấn đế.
Sở Nam không trả lời, ngược lại càng không ngừng vung ra hai nắm quyền.
Lúc ánh trăng lên cao, đến giờ Tý, huấn luyện ma quỷ của Sở Nam mới chấm đứt, Sở Nam thở hồng hộc nói:
- Lão tổ, ta cần bế quan một thời gian ngắn.
- Ngươi muốn đề thăng tu vi, tấn thăng đến Võ Đế chi cảnh?
Sở Nam gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
- Có ý gì?
Sở Nam ngại ngùng cười nói:
- Ta muốn đề thăng tu vi, nhưng càng muốn đánh bại lão tổ hơn.