Một khi Phù Hi đã nhớ lại được, vậy thì sư tôn hắn, cùng với hai người mà sư tôn hắn mang đến, cũng đều đã biết được tất cả. Thậm chí ngay cả việc khỏa Hỗn Nguyên Ban Chỉ ở trên tay của Sở Nam, bọn họ cũng rõ ràng hết thảy.
Khi mà ba người bọn sư tôn của Phù Hi nghe được chuyện trên tay của Sở Nam có Hỗn Nguyên Ban Chỉ, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ khiếp sợ nồng đậm, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn rất nhiều. Việc này khiến cho Phù Hi có một loại đau đớn như toàn thân nứt toát ra vậy. Một lúc rất lâu sau đó, mấy người kia mới nhất thời có thể khống chế lại được.
Sau đó hai người kia tiếp tục hỏi Phù Hi:
- Ngươi xác định hắn là họ Sở sao?
- Đệ tử xác định! Hơn nữa theo như những lời chính miệng hắn đã nói, hắn chính là người của Sở gia!
- Người của Sở gia?
Sắc mặt hai người kia rõ ràng nhăn nhúm lại một trận. Một lúc sau, lại tiếp tục hỏi, đem chuyện Đại Đạo tông, Diễn Thiên Động cũng từ từ hỏi rõ ràng ra hết. Đương nhiên, thiên tử cũng không có thoát khỏi sự tra hỏi của bọn họ.
- Muốn chơi đùa, thích chơi đùa, lấy chơi đùa làm con đường võ đạo, ngoại trừ hắn ra, không còn người nào khác nữa! Lúc này, hắn quả thật đã tìm được một gã đối thủ tốt rồi!
Hai người kia nói xong, ánh mắt thoáng trao đổi nhau một cái, sau đó hướng về phía Phù Hi nói:
- Lần này ngươi đã lập được đại công, chín tầng trung cùng với chín tầng thượng của Vô Thượng Càn Khôn, ngươi đều có thể tùy ý tu luyện! Ngoài ra, ngươi còn có thể tiến vào Càn Khôn Trì hai lần, tiến nhập vào Bạch Câu Trận tu luyện một năm trời!
Nói xong, hai người xoay người rời đi. Còn Phù Hi thì lại bị một đống ban thưởng khủng bố này khiến cho chấn động đến mức cả nửa ngày sau cũng chẳng thể tỉnh thần lại được. Phần thưởng lần này quả thật rất lớn, thật sự là vượt ra ngoài dự kiến của Phù Hi. Những gì Phù Hi mong muốn, cơ hồ đều toàn bộ có đủ, hơn nữa lại còn nhiều hơn rất nhiều nữa!
Thậm chí ngay cả sư tôn của Phù Hi cũng phải sửng sốt một chút, sau đó mới nói với Phù Hi:
- Lần này xem như là cơ duyên của ngươi đã đến, hãy hảo hảo nắm bắt lấy cơ hội này, đạt được bước tiến nhảy vọt!
- Vâng!
Phù Hi hung hăng gật mạnh đầu một cái, hai bàn tay siết chặt lại. Ở trong lòng hắn thầm nói:
- Công pháp của Vô Thượng Càn Khôn, ta đã đạt được toàn bộ! Lại ở trong Càn Khôn Trì lột xác thêm hai lần, ở trong Bạch Câu Trận một năm, đạt được ba lần biến hóa! Sau khi ba lần biến hóa, ta cũng sẽ không còn là ta hiện tại nữa! Sở Nam, những cái này hết thảy đều là do ngươi ban tặng! Sở Nam, thật không nghĩ tới giá trị của ngươi lại lớn đến như vậy. Đại ân như thế này, tôi nhất định sẽ hảo hảo báo đáp lại cho ngươi! Những gì mà ngươi đã làm với ta, ta nhất định sẽ báo đáp lại gấp bội! Ngươi chờ đó, một năm sau…
o0o
Mà ở một chỗ khác, hai người lúc đầu kia cũng không còn là hai người nữa, mà bên cạnh họ còn có thêm năm, sáu người nữa. Đứng ở đầu tiên nhất, chính là một vị lão giả tay chống quải trượng. Trên ngón cái của vị lão giả này, cũng có một khỏa Hỗn Nguyên Ban Chỉ. Về kiểu dáng, độ lớn nhỏ, màu sắc này nọ, toàn bộ cũng đều giống hệt như khỏa mà Sở Nam mang trên tay, chẳng khác nhau chút nào.
Lão giả chống quải trượng cũng đã biết hết thảy mọi thứ. Tất cả mọi người ở đây cũng đều đang im lặng ngẫm nghỉ, chung quanh là một mảnh tĩnh lặng. Sau khoảng nửa ngày, vị lão giả chống quải trượng mới nói:
- Thập Tứ, ngươi đi đến đó xem thử xem, đi đến Đại lục Thiên Vũ một chuyến, xem hắn có còn lưu lại cái gì nữa không? Sau đó, nhìn xem một chút cái gã tên Sở Nam này xem…
- Vâng!
Kẻ được gọi là Thập Tứ cung kính đáp ứng. Vị lão giả chống khẽ chống nhẹ quải trượng trong tay mình, chậm rãi xoay người rời đi. Thế nhưng trong lòng lão cũng khẽ thở dài một tiếng:
- Ngươi chính là không nghe lời khuyên bảo a, bằng không, cũng đâu đến nổi lâm vào tình cảnh như hiện tại?
o0o
Hết thảy những thứ phát sinh bên trong Càn Khôn Tông, Sở Nam đang ở bên trong Chư Thiên Điện, ngay cả nửa điểm cũng không biết được. Lúc này Sở Nam đang tiến hành chế tạo cho đám người cha mẹ hắn loại Viêm Long Trà đặc chế riêng theo yêu cầu của bọn họ. Bằng không, nếu như dùng loại Viêm Long Trà mà Trà lão pha chế cho hắn uống, hoặc là loại Viêm Long Trà hắn vừa sử dụng để đả thông kinh mạch trước đây, chỉ sợ đám người Sở Thiên Phong còn chưa kịp uống, vừa mới ngửi được khí tức của nó tràn ra, liền đã gặp phải nguy hiểm nổ tan xác mất rồi.
Nhưng mà hiện tại thứ mà Sở Nam pha chế, đã hoàn toàn không giống với thứ kia. Đám người vợ chồng Sở Thiên Phong, Điệp Y vừa mới uống vào, chính là một lần hoàn toàn tẩy tủy phạt cốt, cải biến hoàn toàn thể chất về mặt căn bản, đổi lại một cách nói thông tục bình thường, thì hiện tại đám người Sở Thiên Phong bọn họ cũng có thể được xưng là thiên tư hơn người.
Còn về thương thế của đám người Tứ Quý, Bát Phiến Môn, Sở Nam cũng đặc biệt tiến hành luyện chế đan dược, không chỉ làm cho bọn họ trở lại hoàn hảo không có chút sứt mẻ, còn đạt được rất nhiều chỗ tốt lớn lao khác nữa. Còn về phần những huyền bí để bước vào Cổ Chi Cảnh, Sở Nam cũng là dốc hết túi mà chỉ bảo.
Tìm được huyền bí để bước vào Cổ Chi Cảnh, còn có Liên Triêu Tịch nữa. Ngoài ra, Liên Triêu Tịch cũng còn nhận được một ít đan dược, còn có những loại công pháp, vũ kỹ phi thường thích hợp cho hắn tu luyện nữa. Mãi cho đến lúc này, Liên Triêu Tịch mới chính thức hiểu được câu nói mà Chư Thiên Tam Đạo đã từng nói với hắn:
- Có lẽ cơ duyên của ngươi đã đến rồi!
Nếu như nói Liên Triêu Tịch không có chút nào kích động, đó tuyệt đối là không có khả năng. Sau khi hắn nhận được những chỗ tốt kia, trong lòng vốn dĩ lúc nào cũng bình tĩnh của hắn, lúc này cũng phải không ngừng phập phồng liên hồi suốt nửa ngày trời. Huyền bí của Cổ Chi Cảnh a! Biết bao nhiêu người đã phải trả giá thiên tân vạn khổ, thậm chí là phải trả giá cả sinh mệnh nữa, cũng chưa chắc đã có thể đạt được. Còn bản thân hắn, chỉ là chiếu cố một chút cuộc sống của mấy người bọn họ, liền có thể dễ dàng nhẹ nhàng mà đạt được. Điều này làm cho Liên Triêu Tịch mãi cho đến bây giờ cũng còn cảm giác giống như là mộng ảo vậy.
Đúng vào lúc này, Chư Thiên Tam Đạo đã đi đến chỗ của Liên Triêu Tịch. Chư Thiên Tam Đạo cũng không có thu liễm khí tức, cũng không có che giấu thân hình, nhưng mà mãi cho đến lúc hắn đến gần sát bên, Liên Triêu Tịch cũng không có cảm giác được.
Chư Thiên Tam Đạo nhìn thấy nụ cười không chút nào che giấu trên mặt của Liên Triêu Tịch, khẽ mỉm cười, nói:
- Xem ra cái cơ duyên mà ngươi nhận được lần này, cũng không phải là lớn bình thường a!
- A!
Thanh âm vừa rơi vào tai, Liên Triêu Tịch nhất thời kinh hô một trận. Sau đó khi hắn nhìn thấy là Chư Thiên Tam Đạo, mới kêu lên:
- Điện chủ, ngài như thế nào đến đây cũng không thông báo trước một tiếng?
- Không phải là tao không báo trước, mà là ngươi quá đầu nhập vào suy nghĩ a!
- Ta…
- Được rồi, mau giúp ta đi vào trong thông báo một tiếng!
- A, vâng!
Liên Triêu Tịch nhất thời ứng tiếng, sau đó liền xoay người rời đi. Thế nhưng mà vừa mới bước đi được mấy bước, hắn liền ngừng phắt lại. Bởi vì hắn chợt nghĩ đến, đây chính là bên trong Chư Thiên Điện mà, mà Điện chủ đi đến nơi ở của mình, cũng phải thông báo nữa hay sao? Hắn không khỏi nghi hoặc quay đầu lại nhìn về phía Chư Thiên Tam Đạo.
Chư Thiên Tam Đạo biết Liên Triêu Tịch đang nghi hoặc cái gì, khẽ cười, nói:
- Cứ nghe lời ta, đi đi!
- Vâng!
Liên Triêu Tịch khẽ ứng tiếng một cái, thế nhưng trong lòng thì lại không chút bình tĩnh như ngoài mặt. Hắn vốn dĩ đã đoán được những người bên trong kia có thân phận bất phàm, bởi vì những người bình thường cũng không có khả năng có được huyền bí của Cổ Chi Cảnh a. Nhưng mà hắn lại không đoán được rằng sự bất phàm của bọn họ lại đến mức độ như thế này.
Giờ phút này, trong lòng Chư Thiên Tam Đạo cũng đã cười khổ, nói:
- Người có thể khiến cho ngay cả Đại Đạo tông cũng phải âm thầm dốc sức, ta có thể đi vào mà không báo trước hay sao? Huống hồ…
Chư Thiên Tam Đạo cũng không muốn tiếp tục nghĩ tới nữa. Hắn thu hồi lại suy nghĩ, lẳng lặng đứng đó mà đợi.
Chỉ khoảng ba hô hấp sau đó, Liên Triêu Tịch liền đi ra, dẫn Chư Thiên Tam Đạo đi vào. Lúc này, Sở Nam cũng đã để cho Điệp Y cùng với cha mẹ mình cùng nhau trò chuyện. Bên người hắn chỉ còn lại đám người Cửu Vũ cùng với Tiền Lỗi.
- Sở công tử!
Ngữ khí Chư Thiên Tam Đạo không nhanh không chậm, chào một tiếng, ánh mắt khẽ hướng về phía đám người Tiền Lỗi nhìn một cái, sau đó mới lấy ra mấy trăm khỏa giới chỉ, nói:
- Đa tạ Sở công tử ngày đó đã đưa cho Tinh Thần Nguyên Thạch! Những vật phẩn năng lượng bình thường này, vẫn là dùng để biểu đạt tâm lý của Chư Thiên Điện!
Tuy rằng lúc trước Tiền Lỗi đã từng nói muốn dùng Tinh Thần Nguyên Thạch để mà đổi lấy, nhưng mà Chư Thiên Tam Đạo lại cũng không có làm như vậy. Trừ phi hắn không nghĩ muốn từ chỗ của Đại Đạo tông nhận được thêm càng nhiều chỗ tốt khác nữa. Chư Thiên Tam Đạo là một người thông minh, bằng không thì Chư Thiên Điện cũng sẽ không có được quy mô như hiện tại.
- Điện chủ đã khách khí rồi! Nên tạ ơn chính là ta mới phải. Mấy cái năng lượng này ta xin nhận, nhưng mà, ngài cũng phải nhận lấy những cái này!
Sở Nam cầm lấy mấy trăm khỏa giới chỉ, cũng thả xuống một khối Ngũ Hành Nguyên Thạch. Chư Thiên Tam Đạo rất muốn cự tuyệt, bởi vì cái loại này rất có thể khiến cho bọn họ nghĩ thấy rằng đã thiếu nợ một cái nhân tình. Đám năng lượng này thì xem như là cái gì, đừng nói là mấy trăm khỏa, cho dù là mấy vạn khỏa đi chăng nữa, Chư Thiên Tam Đạo cũng nguyện ý dùng để đổi lấy một cái nhân tình này.
Nhưng mà, thời điểm khi hắn nhận ra là Ngũ Hành Nguyên Thạch, trái tim Chư Thiên Tam Đạo đột nhiên ngừng đập lấy một chút. Sau đó trải qua ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng cũng không nhịn được mà cầm lấy Ngũ Hành Nguyên Thạch.
Lúc này Sở Nam cười nói:
- Chẳng biết những gì ta nói ngày trước, Điện chủ đã suy nghĩ ra sao rồi?
Chư Thiên Tam Đạo sau khi tiếp nhận xong Ngũ Hành Nguyên Thạch, khí thế không tự giác đã yếu xuống một chút. Ngày hôm qua hắn đến đây một là để lôi kéo tình cảm, hai chính là vì chuyện mà Sở Nam vừa mới nhắc tới kia. Vốn dĩ hắn còn có chút do dự, nhưng mà hiện tại, hắn cũng đã hạ quyết tâm.
- Thi thể Viêm Long, chính là ở trong Hoàng Hôn Bí Cảnh. Hoàng Hôn Bí Cảnh cũng chính là cái bí cảnh sau này sẽ tiến hành Chư Thiên Đại Tái! Ở sâu nhất bên trong bí cảnh, có một cái huyệt động. Bên trong huyệt động chính là thi thể Viêm Long! Chẳng qua, cái thi thể Viêm Long này cũng không có hoàn chỉnh, mà chỉ có một nửa mà thôi!
- Một nửa? Còn một nửa còn lại đâu?