Hơn nữa, trong mỗi thức công kích của Tứ Quý đều tràn đầy sinh mệnh lực của quy tắc Mộc nguyên lực, quy tắc Mộc nguyên lực này và lĩnh ngộ của những thiên tài mà Huyết Trận Đại Thánh tiếp xúc hoàn toàn không giống, bên trong ẩn chứa uy năng mà hắn không thể diễn tả được…
Ngoài ra, vũ kỹ mà Tứ Quý thi triển ra, thoạt nhìn thì không tinh diệu bằng những thiên tài đó, chiêu thức tuy nhiều, nhưng lại phi thường đơn giản, thậm chí có thể nói là đơn sơ, nhưng hết lần này đến lần khác lại mang đến uy lực kinh người…
Tất cả mọi thứ Tứ Quý biểu hiện ra đều khiến Huyết Trận Đại Thánh động tâm không thôi, hắn dám khẳng định, nếu như nuốt được sáu phần tinh huyết trên người Tứ Quý thì hắn sẽ đột phá cảnh giới Huyết Ma Thánh, tiến vào cảnh giới Huyết Ma Thần.
Đến lúc đó, địa vị của hắn tại Huyết Ma tộc sẽ gần kề với tộc trưởng và đại trưởng lão, đạt được tài nguyên và đặc quyền tận cùng, hơn nữa, hắn còn là Trận pháp đại sư cao cấp nhất của Huyết Ma tộc, hắn thậm chí có thể sánh ngang với địa vị của Đại trưởng lão.
Có suy nghĩ này, không chỉ có mỗi Huyết Trận Đại Thánh, mà hai tên Huyết Ma Thánh khác cũng đều nhìn chằm chằm Tứ Quý, hận không thể lập tức hút sạch tinh huyết Tứ Quý.
Tứ Quý cười lạnh một tiếng, nói:
- Tinh huyết của ta, các ngươi há có thể khinh nhờn được sao?
- Lao lung khốn thú (thú bị nhốt trong lồng), còn dám cuồng ngôn, đừng tưởng rằng bản thánh không biết ngươi có mục đích gì, ngươi muốn kéo dài thời gian để hao tnaaj năng lượng của chúng ta, sau đó mới đối phó chúng ta, phải không?
Vẻ mặt Tứ Quý lập tức lạnh như băng sương.
Huyết Trận Đại Thánh vì suy đoán của mình mà cuồng tiếu không thôi, còn xuất ra Huyết Tinh thạch, nuốt vào luyện hóa năng lượng trong đó, hai tên Huyết Ma Thánh còn lại cũng đồng thời bổ sung năng lượng.
Trong tiếng cười điên dại, Tư Đồ Dật Tiêu đã đem tốc độ của mình đẩy lên đến cực hạn, mục tiêu của Tư Đồ Dật Tiêu chính là Huyết Trận Đại Thánh, thần niệm của Tứ Quý đem tất cả thu vào trong đáy mắt, toàn thân tản mát khí tức ngoan lệ, Tứ Quý lúc này cũng đã quyết định liều mạng, hắn không thể để Tư Đồ Dật Tiêu chết trước mặt mình. đôi huyết nhãn của Huyết Trận Đại Thánh nhìn chằm Tư Đồ Dật Tiêu, lạnh nhạt nói:
- Võ Thần cũng không phải đối thủ của bản thánh, ngươi chỉ là một tiện nô nho nhỏ, bất quá chỉ tu vi Võ Đế mà thôi, trước mặt bản thánh, còn muốn trở mình hay sao? Chỉ là tư chất của ngươi cũng thật kinh người, bản thánh sẽ ban cho ngươi một vinh quang, đó là hôm nay uống cạn máu của ngươi…
- Kẻ nào dám uống máu huynh đệ của ta?
Thanh âm phảng phất như tiếng sấm, từ xa xa truyền đến, thế nhưng lúc âm tiết cuối cùng vừa dứt, trong tầm mắt Huyết Trận Đại Thánh đã xuất hiện hai thân ảnh, thần niệm của Tư Đồ Dật Tiêu vốn đã câu thông với nguyên hạch, chuẩn bị tự bạo, lập tức bật thốt:
- Đại ca!
Mọi người ở bên dưới, Sở Thiên Phong, Thu Tiểu Mạch cũng đều kinh hỉ vô cùng, Lâm Tuyết Nhiên hô lên:
- Nam nhi…
- Sư tôn!
- Lão đại!
- Thiếu tộc trưởng!
….
Từng tiếng hô kinh ngạc vang lên trong không trung, mọi người tại Nghịch Thiên Sơn vốn suy yếu và trọng thương vô cùng, thế nhưng mỗi người đều tinh thần bách bội, giống như trong người được quán nhập vào một cỗ lực lượng vô cùng.
- Cha, mẹ, hài nhi đã trở về rồi, đợi sau khi chém sạch đám Huyết Ma tộc tạp chủng này, hài nhi sẽ đến thỉnh an cha mẹ!
- Nam nhi cẩn thận, Huyết Ma tộc nhân có thiên phú dị năng…
- Mẹ, bọn chúng không thể làm tổn hại đến hài nhi.
Sở Nam vừa dứt lời liền xuất ra vài ngàn đạo Thủy Hỏa "Long quyển", cản lại trước đạo phòng tuyến thứ ba, đem mọi người Sở Thiên Phong thủ hộ phía sau, Sở gia lão tổ chứng kiến Thủy Hỏa "Long quyển" này, không khỏi nghẹn giọng lẩm bẩm:
- Thủy "Pháp tắc", Hỏa "Pháp tắc"…
Sở gia lão tổ lẩm bẩm, trong mắt có phần nghi hoặc, mặc dù ông ta vẫn không thể lĩnh ngộ được quy tắc, thế nhưng có thể nhạy cảm phát giác ra Thủy Hỏa "Pháp tắc" này không đơn giản, trong lòng mọi người không khỏi dấy lên hi vọng.
Trên không trung, Cửu Võ nhìn Tứ Quý, có chút kích động hét lớn:
- Đại sư huynh!
- Cửu Võ, sao ngươi lại ở đây?
Tứ Quý cũng kích động không thôi, lập tức ánh mắt rơi lên người Sở Nam, lần đầu tiên nhìn thấy Sở Nam, cảm giác của hắn phức tạp vô cùng, cảm thấy Sở Nam giống như một thanh trọng kiếm phát ra ánh sáng chói lọi, lại giống một tòa núi lớn nguy nga, hoặc là một dòng sông lớn khí thế mênh mông cuồn cuộn chảy về phía Đông…
Cảm giác phức tạp kết hợp lại, cuối cùng lại không có cảm giác.
Ánh mắt Sở Nam đảo qua Tứ Quý, trong lòng hơi có chút chấn động, dù sao người này cũng là đến đây tìm hắn và tiểu Hắc, Sở Nam gật đầu cười với Tư Đồ Dật Tiêu, Tư Đồ Dật Tiêu cũng gật đầu cười lại.
Thiên ngôn vạn ngữ, tình nghĩa huynh đệ đều chỉ trong một nụ cười này.
Huyết Trận Đại Thánh lại lần nữa cuồng tiếu, nói:
- Không tệ, đang lo tinh huyết không đủ chia cho ba người chúng ta, như vậy rất tốt, chúng ta vừa vặn mỗi người một tên.
- Đúng vậy.
- Hôm nay…
Đôi huyết nhãn của Huyết Trận Đại Thánh nhìn chằm chằm Sở Nam, nói:
- Sẽ dùng máu tươi của ngươi để uống thống khoái!
Sở Nam hừ lạnh một tiếng, nhấc chân bước về phía trước, từng câu từng chữ phát ra:
- Kẻ làm thương tổn phụ mẫu ta, chết!
- Thương tổn huynh đệ ta, chết!
- Thương tổn bằng hữu ta, chết!
- Thương tổn tộc nhân ta, chết!
- Phạm uy nghiêm của Nghịch Thiên Sơn, chết!
….
Một câu một bước, Sở Nam bước liền năm bước, Huyết Trận Đại Thánh lại không cho là đúng, hắn có thiên phú dị năng, lại có trận pháp cung cấp năng lượng, hắn có gì phải sợ? Nếu như Huyết Trận Đại Thánh biết được tình huống bên ngoài, hắn sẽ không như vậy, nhưng bây giờ, hắn căn bản không biết, tất nhiên là hung hăng càn rỡ vô cùng rồi.
- Tiện nô, ngoan ngoãn mà giao cho bản thánh…
Huyết Trận Đại Thánh còn đang nói thì Sở Nam lại bước ra một bước, trực tiếp bước đến trước mặt Huyết Trận Đại Thánh, Huyết Trận Đại Thánh lập tức cảm thấy không ổn, liền vận chuyển huyết năng, xuất ra trận pháp, kích phát vũ kỹ, Tứ Quý vừa định lên tiếng nhắc nhở thì đã bị Cửu Võ cản lại:
- Đại sư huynh, bọn hắn không phải là đối thủ của Sở Nam!
Tứ Quý khiếp sợ, quay đầu nhìn về phía Cửu Võ, tuy nhiên thần niệm vẫn tập trung vào Sở Nam, chỉ thấy Sở Nam ngưng tụ bốn lớp lực lượng, “Chấn Thiên Quyền” xuất ra, chỉ trong thoáng chốc, huyết năng toái, trận pháp phá, vũ khí hủy.
Huyết Trận Đại Thánh kinh ngạc vô cùng, Sở Nam chỉ trong nháy mắt đã lấy từ trên người hắn gần một phần ba tinh huyết, sau đó thong dong rời đi, lúc này, hai tên Huyết Ma Thánh khác còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì Sở Nam đã đi đến trước mặt Tư Đồ Dật Tiêu, ngưng huyết vẽ phù văn.
Mặc dù mượn quãng đường chạy đến đây, khôi phục được một ít tinh thần lực, thế nhưng dùng tinh huyết của Huyết Trận Đại Thánh để vẽ “Thuần Phù Văn”, Sở Nam vẫn cảm thấy đầu đau như búa bổ, chỉ có điều vẫn cố nhịn đau nhức này, chậm rãi vẽ “Thuẫn Phù Văn”.
Ba người Huyết Trận Đại Thánh cuối cùng cũng từ trong khiếp sợ hồi phục tinh thần, lại nhìn Sở Nam, bản năng có một loại cảm giác bất an, vừa rồi hắn tinh tường phát giác, thiên phú dị năng từ trước đến nay giúp hắn mọi việc thuận lợi, vậy mà lại không có hiệu quả, lập tức nhớ đến điều gì đó, nhất thời quát lớn:
- Huyết Lệ Đại Thánh, Huyết Hàn Đại Thánh, đồng loạt xuất thủ, bất kể trả giá đắt như thế nào cũng phải giết hắn, tuyệt đối không thể để hắn sống sót!
Ba tên Huyết Ma Thánh đồng loạt công đến Sở Nam, Cửu Võ giậm chân bước ra, cản trước mặt bọn hắn, cười nói:
- Muốn đi đâu? Trước hết dập đầu ba cái rồi nói sau!