- Có lẽ có liên quan đến lôi điện đầy trời ngày đó, đặc biệt là đạo lôi điện tử sắc kia, mặc dù bổ ta rất nhiều lần, nhưng nó cũng tôi luyện ta đến tối cường!
Nghĩ đến đây, Sở Nam lập tức thăm dò đan điền của mình, một ít lôi điện tử sắc vẫn còn ở trong đan châu, bên ngoài đan châu chính là lôi điện mà Sở Nam đã luyện hóa, thoáng xem xét một chút, trong mắt Sở Nam liền lộ ra vẻ kinh ngạc, thầm nghĩ:
- Những lôi điện này dường như so với lôi điện mà ngày đó ta luyện hóa còn mạnh hơn một chút.
- Trước kia cũng chưa từng xuất hiện loại tình huống này, ngược lại càng lâu thì càng yếu dần, uy lực của lôi điện sẽ yếu hơn, chẳng lẽ, chuyện này có liên quan đến đạo lôi điện tử sắc kia?
Sở Nam thầm suy đoán.
Cứ như vậy, vừa nghĩ vừa đi, ước chừng nửa canh giờ sau, Sở Nam rốt cuộc cũng cảm nhận được chút đau đớn, đồng thời, hắc đản trong nhẫn trữ vật đột nhiên nhúc nhích, Sở Nam nhạy cảm phát giác ra, lập tức phóng thích hắc đản ra ngoài…
Đây chính là lần đầu tiên hắc đản dẫn động nhẫn trữ vật, Sở Nam không nghĩ ra hắc đản làm thế nào có thể dẫn động nhẫn trữ vật, nhẫn trữ vật tại sao lại có thể cất chứa hắc đản, Sở Nam kinh hỉ, lấy hắc đản ra.
Hắc đản sau một lần ngủ say tỉnh lại, thoạt nhìn có chút thay đổi, chỉ lớn hơn mà ngũ sắc cũng biến thành lục sắc, Sở Nam hơi kinh ngạc, hắc đản giống cá gặp nước, di chuyển không ngừng trong Thánh Sát hỏa,sau đó lại đi xuống dưới…
Sở Nam theo sát, cười nói:
- Không biết hắc đản này khi nào mới nở ra?
Có được hắc đản hơn ba năm, trước kia Sở Nam vẫn tương đối chờ mong hắc đản phá vỏ mà ra, bởi vì lúc ấy thực lực của hắn không phải quá mạnh mẽ, mà địch nhân lại quá nhiều, hắn muốn có trợ lực lớn. Nhưng bây giờ, Sở Nam ngược lại không vội vàng gì.
Sở Nam biết rõ hắc đản càng lâu phá vỏ thì sẽ càng mạnh, uy năng càng lớn, thầm nghĩ:
- Không biết trước khi ta đến thì hắc đản đã tồn tại bao lâu rồi.
Những nghi vấn không ngừng lóe lên, Sở Nam nhanh chóng đuổi theo, hắc đản sau khi tức tỉnh, tốc độ lại nhanh hơn không ít, mặc dù trong Thánh Sát hỏa dày đặc, Sở Nam thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích không gặp bao nhiêu trở ngại, tốc độ vẫn rất nhanh, nhưng so với tốc độ của hắc đản thì lại chậm hơn rất nhiều, bỗng nhiên không thấy hắc đản đâu nữa, trong lòng Sở Nam lại lần nữa âm thầm khiếp sợ.
Qua nửa canh giờ, Sở Nam và hắc đản cuối cùng cũng ngừng truy đuổi, trước mặt bọn hắn lúc này là một nhánh sông, bên trong nhánh sông đều là Thánh Sát hỏa dày đặc thuộc dạng lỏng, mềm mại tựa như nước vậy.
Sở Nam đã kích phát phòng ngự Hỗn Nguyên Ban Chỉ, mà hắc đản lại “ùm” một tiếng, nahyr vào trong nham lưu, theo dòng sông trôi đi, Sở Nam bây giờ còn không chịu được sát khí của Thánh Sát hỏa, chỉ có thể ở trên bờ đuổi theo hắc đản.
Dọc theo nham lưu một mực chảy xuống, cuối cùng, xuất hiện trước mặt Sở Nam chính là một nham hồ, nham hồ này sát khí xung thiên, dày đặc đến không thể dày đặc hơn, đặc biệt là bên trong đều là Thánh Sát nham tương, có rất nhiều nham tương trong hồ.
Chứng kiến cảnh này, Sở Nam ngược lại không hề kinh ngạc, hắn đã luyện thành thói quen rồi, nhưng phản ứng của hắc đản lại khiến cho hắn đề phòng, hắc đản vốn theo nham lưu trôi xuống, nhưng đến khi rơi vào nham hồ, nó lập tức nhảy lên, bay vào lòng Sở Nam.
Hàng lông mày Sở Nam nhíu chặt, toàn bộ nham hồ này, ngoại trừ Thánh Sát nham tương cũng chỉ có Thánh Sát nham tương, cũng không có linh thảo hay linh dược đặc dị nào tồn tại, không khỏi thầm nghĩ:
- Không có linh dược thì hẳn là không có hung thú, nhưng từ bộ dạng hắc đản của hắc đản cho thấy bên trong nham hồ chắc chắn có gì đó rất nguy hiểm…
Nghĩ đến đây, Sở Nam liền đem một đạo Thánh Sát hỏa diễm nhập vào thể nội, bắt đầu cẩn thận luyện hóa.
Hắc đản cũng vờn quanh bên cạnh Sở Nam, lục quang không ngừng lóe lên, cũng đang thôn phệ Thánh Sát hỏa diễm.
Cứ như vậy ước chừng một khắc, nham hồ đột nhiên sôi trào, mặt đất xung quanh cũng chấn động lên, ngay sau đó, toàn bộ Thánh Sát hỏa diễm phảng phất như gặp phải địa chấn, không ngừng lay động, hắc đản lại lần nữa chui vào ngực Sở Nam, Sở Nam nhảy dựng lên, lấy ra Long Nha, điên cuồng áp súc từng lớp lực lượng vào trong.
Chính lúc này, từ trong nham hồ phóng ra một cỗ nham lưu, bắn thẳng về phía Sở Nam, Sở Nam lập tức phóng thích Dị hỏa, hóa thành long hình, đánh thẳng đến Thánh Sát nham tương, Dị hỏa của Sở Nam là do sáu loại Dị hỏa dung hợp lại, thực lực tuyệt đối không kém.
Thế nhưng, vừa va chạm với Thánh Sát nham tương, hỏa diễm hình rồng của Sở Nam lập tức bị đánh nát bấy, vỡ tản mát. Sở Nam hơi kinh ngạc, từ trong cỗ nham lưu này, hắn có thể cảm giác được ngoại trừ sát khí và nhiệt độ ra còn có một luồng kình đạo cực lớn, có chút giống như lực lượng.
- Còn có loại hỏa diễm có lực lượng khổng lồ như vậy sao?
Sở Nam thầm nghĩ, nhưng động tác trên tay cũng không chậm, Dị thủy lại xuất hiện, Dị thủy mặc dù chỉ có ba loại, nhưng lại có thể thoáng ngăn cản được Thánh Sát nham tương, Sở Nam biết đây chính là công lao của Thiên Nguyệt Huyền Thủy, đáng tiếc là cũng chỉ ngăn được một thoáng, uy lực của Thiên Nguyệt Huyền Thủy mặc dù rất lớn, nhưng nhiều năm trôi qua đã khiến uy lực của nó giảm thấp không ít, hơn nữa, xung quanh đây đều là Thánh Sát hỏa diễm, hoàn cảnh cực kỳ bất lợi đối với Thiên Nguyệt Huyền Thủy.
Dị thủy trì hoãn tốc độ Thánh Sát nham tương, Sở Nam lại lần nữa thi triển ra Dị hỏa, Dị hỏa vừa xuất hiện lập tức hình thành dòng xoáy thủy hỏa, ngăn cản Thánh Sát nham tương, cả hai va chạm vào nhau, một tiếng nổ ầm vang lên, thân thể Sở Nam cấp tốc thối lui, ánh mắt trở nên sắc bén, thầm nhủ:
- Một dòng Thánh Sát nham tương đã lợi hại như vậy, nếu như là một trăm dòng, thậm chí một ngàn dòng, vậy…
Lời còn chưa dứt thì nham tương trong hồ lập tức bạo xạ ra trăm ngàn dòng Thánh Sát nham tương, giống như sao chổi bắn về phía Sở Nam, Sở Nam lúc này cũng thi triển ra dòng xoáy dị Ngũ Hành tương sinh, xoay quanh cơ thể với phạm vi chừng 10 mét.