Thoáng cái, sự kinh ngạc của đám người Văn Phiến Tử đã khó có thể dùng lời để hình dung, quang quyển ngôi sao đang ập về phía Thiên Nhiên, bỗng nhiên biến mất, Thiên Nhiên nhìn thoáng qua Sở Nam, lại phóng về phía tiểu đệ, cản trước mặt Hồng Hồ Nữ.
Đám người Qua Võ Thánh chấn kinh không ít hơn Văn Phiến Tử, trong lòng bọn hắn thầm cảm thấy may mắn:
- Thì ra, những cây cột này không phải chỉ có năm cái, mà là tám cái, còn có thể dẫn xuất ra ngôi sao, may mắn là ngày trước không liều cá chết lưới rách với hắn, bằng không kết cục cuối cùng sẽ là cá chết mà lưới vẫn không rách.
Sở Nam lại lấy ra hai khúc xương và một con mắt, lại dẫn xuất ba ngôi sao nữa.
Tiếp đó, hắn nắm ngọc bội Tổ Bảo trong tay, Sở Nam cũng không lập tức ném ra, mà là mỉm cười với Hồng Hồ Nữ, sắc mặt Hồng Hồ Nữ thoáng cái tái nhợt, công kích của Thiên Nhiên cũng vừa vặn ập đến, Hồng Hồ Nữ liền thổ huyết bay đi.
Lúc này Sở Nam mới ném ngọc bội ra, lại một ngôi sao xuất hiện.
Mười hai ngôi sao do Sở Nam dẫn xuất ra, cùng với tám ngôi sao của Văn Phiến Tử hợp thành một trận, uy năng của ngôi sao lại lần nữa xuất ra, nhưng đối tượng mà uy năng ngôi sao tập kích lại là đám người Văn Phiến Tử.
Tinh Thần tiểu trận đã bị Sở Nam khống chế để sử dụng.
- Ngươi cho rằng thế nào?
Hồng Hồ Nữ vẫn chưa hồi thần lại, thoát miệng hỏi:
- Ngươi phát giác lúc nào?
- Mộng Nhân sẽ không ôn nhu như vậy!
Sở Nam mỉm cười nói:
- Linh Vân thì mới vậy, ngươi nhập mộng của ta, khiến ký ức hỗn loạn.
Hồng Hồ Nữ nghe thấy trả lời như vậy, trong lòng bất giác cảm thấy vô lực, lẩm bẩm nói:
- Nói cách khác, từ lúc ta bắt đầu thi triển thì ngươi đã tỉnh?
- Ngươi cho rằng thế nào?
Sở Nam mỉm cười, nhớ đến một màn vừa rồi, lúc Hồng Hồ Nữ mỉm cười, hắn lập tức rơi vào trong mộng cảnh, mà lúc vừa rôi vào mộng cảnh, trong lòng Sở Nam liền dâng lên một cảm giác quen thuộc, giống như đã từng rơi vào giấc mộng này.
Lúc thân ảnh Tử Mộng Nhân hiện ra trong mộng cảnh, Sở Nam đột nhiên nghĩ đến lúc trước cũng từng có người thi triển công pháp này với hắn, cũng nhập vào mộng hắn, lúc đó chính là lúc cứu Linh Vân, gặp được nữ tử gọi là Thiên Tư, lúc ấy thực lực của hắn cực thấp, căn bản không thể ngăn nổi Thiên Tư thi triển “Mộng chi nguyên” nhập mộng, tiến vào trong ký ức của hắn, một âm thanh “nhanh tỉnh lại” không biết từ đâu truyền đến vang lên, hắn mới nhân cơ hội đó phá mộng mà ra.
Loại cảm giác này cùng xuất hiện, Hồng Hồ Nữ nhập mộng hiển nhiên thất bại không thể nghi ngờ.
- Ngươi phát triển rất nhanh, Phi Thiên Cửu Hồ quả nhiên chết không oan!
Hồng Hồ Nữ đột nhiên nói một câu, thần sắc Sở Nam không đổi, chỉ nói:
- Mộng Nhân, Linh Vân đều là nghịch lân của ta, lá gan của ngươi thật lớn, không ngờ lại dám sờ lên hai tấm nghịch lân của ta, ngươi đáng…
- Nghịch lân?
Hồng Hồ Nữ thầm nghĩ, sắc mặt đột nhiên đại biến, không đợi Sở Nam nói xong liền vội vàng hô lên:
- Ta mặc cho ngươi cướp, ngươi muốn gì, chỉ cần ta có đều có thể đưa cho ngươi!
Hồng Hồ Nữ nói xong, lại nhớ đến lúc trước Sở Nam nói muốn tinh huyết của mình, thân hình lập tức biến ảo, không còn là bộ dạng nhân loại nữa, mà chỉ còn một hồ ly ba đuôi xuất hiện trước mắt Sở Nam. Hồng Hồ Nữ chính là một Tam Vĩ Hồng Hồ.
Vừa huyễn hóa ra, Tam Vĩ Hồng Hồ liền thốt ra tiếng người:
- Ngươi không phải muốn một giọt tinh huyết sao? Ta cho!
Dứt lời, Tam Vĩ Hồng Hồ lập tức bức ra một giọt tinh huyết, giọt tinh huyết lơ lửng trong không trung, sau đó bay về phía Sở Nam.
Tam Vĩ Hồng Hồ gấp gáp như vậy là bởi vì nàng sợ rằng sau chữ “đáng” mà Sở Nam vừa thốt ra chính là chữ “chết”, nếu vậy thì quả thật là kết cục không thể vãn hồi, hơn nữa, Tam Vĩ Hồng Hồ tin chắc Sở Nam nói được làm được, tuyệt đối sẽ không nương tay, lúc trước Phi Thiên Cửu Hồ cũng không tin, cho nên mới chết đến ngay cả cặn bã cũng không còn, hơn nữa cỗ uy năng đó cũng tạo thành chấn động lớn trong Vụ Cấm Hải.
Sở Nam nhìn giọt tinh huyết kia, cười nói:
- Hồ ly đều rất linh thông, hôm nay gặp quả nhiên không tệ, Tam Vĩ càng không đơn giản, ngươi rất thức thời, cho nên ngươi có thể sống.
Nghe thấy Sở Nam nói ra những lời này, Tam Vĩ Hồng Hồ liền thở phào một hơi, nhìn thảm trạng của bốn người Văn Phiến Tử, trong lòng càng thêm cảm thấy may mắn vừa rồi đã làm ra quyết định sáng suốt, Sở Nam lại bắt đầu dùng Sinh Tử Quyết luyện hóa giọt tinh huyết, Tam Vĩ Hồng Hồ khác với Thiết Thương Hùng, tất nhiên phải khống chế hoàn toàn, không để xảy ra chút sai lầm nào, Bích Phù Vân Mị Chi gia tăng thần niệm, còn cả Địa Nguyệt châu khiến thân thể cường hãn cũng đều ở trên người Tam Vĩ Hồng Hồ.
Đám người xung quanh đều kinh ngạc nhìn một màn phát sinh trước mắt, đặc biệt là năm tên Võ Thánh đại viên mãn Minh lão tổ tông, lúc trước bọn hắn bất đắc dĩ thần phục Sở Nam, nhưng lại không đem tu vi Võ Tôn cao cấp của Sở Nam để vào mắt. Nhưng bây giờ, lúc nhìn thấy thực lực của Sở Nam so với đại viên mãn còn muốn cường hãn hơn, Tam Vĩ Hồng Hồ đơn đả độc đấu có thể mạnh hơn bất cư người nào trong bọn hắn cũng thần phục Sở Nam, điều này khiến bọn hắn chấn động sâu sắc.
Thiên Nhiên nhạy cảm phát giác, Tam Vĩ Hồng Hồ e ngại Sở Nam như vậy, ngoại trừ chuyện phát sinh ngày hôm nay còn có nguyên do khác, nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng không khỏi xuất hiện hai cái tên:
- Mộng Nhân, Linh Vân…
Trong lúc kinh ngạc, Sở Nam đã luyện hóa tinh huyết, Tam Vĩ Hồng Hồ giật mình nhìn Sở Nam, nàng không ngờ giao ra một giọt tinh huyết lại dẫn đến hậu quả như vậy, lúc này thì nàng đã thật sự bị cướp sạch rồi.
Sở Nam còn muốn hỏi Tam Vĩ Hồng Hồ một vài vấn đề, nhưng nhìn thấy Tinh Thần cung sụp đổ ngày càng nghiêm trọng, từ một nơi nào đó còn truyền đến tiếng kêu thảm thiết, vội vàng quay đầu hỏi Thiên Nhiên:
- Thiên Nhiên, ngươi có thủ đoạn gì khiến bọn hắn không thể tự bạo hay không?
- Yên tâm đi!
Thiên Nhiên vừa nói chuyện vừa phóng ra một luồng Phong, chui vào trong đan điền của bọn hắn, phóng bế đan điền, đám người Văn Phiến Tử lập tức cảm thấy đan điền giống như không còn là của mình nữa. Sở Nam thấy vậy mới an tâm thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích, phóng thẳng đến nơi phát ra âm thanh thảm thiết.
Vài giây sau, Sở Nam đã đến nơi, vừa nhìn một lượt, liền phát giác ra quả nhiên là bảy tên Võ Thánh trung cấp, bảy tên Võ Thánh lúc này máu tươi đầy mặt, trên người vết thương chồng chất, hiển nhiên phải chịu đựng ngược đãi phi nhân. Sở Nam phá lao ngục, đem sinh mệnh lực rót vào trong người bọn hắn, đợi sau khi bọn hắn thoáng khôi phục một chút thì mới để bọn hắn đi đến nơi hội họp.
Lúc này, Sở Nam lại chạy như điên bên trong Tinh Thần cung sắp sụp đổ, đi thu thập tài liệu có thể dẫn xuất ra sáu ngôi sao, mà sáu khối tài liệu Sở Nam thu được đều là mảnh toái phiến, không hề có quy tắc gì, cũng không nhìn ra lai lịch, không biết lúc trước toái phiến này là gì.
- Toái phiến? Mảnh toái phiến này thật biến thái, không ngờ có thể chịu nổi uy năng khủng bố của ngôi sao…