Hà Linh Tú hít sâu một hơi. Đuôi lông mày nàng bỗng nhiên nhướn lên.. Vương Ly lập tức chột dạ, không phải ngửi thấy mùi nước tiểu rồi chứ. "Có bảo quang." Ba chữ kia truyền vào trong tai lập tức xóa tan đi nghi hoặc của hắn. Nó cũng khiến khóe miệng của Vương Ly nhịn không được nhếch lên trong chớp mắt. "Hề hề đạo hữu, thanh âm này của ngươi giống hệt như tiếng trời nha." Hắn không nhịn được chân thành tán thưởng. Hà Linh Tú mặt không biểu tình truyền âm nói báo Vương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.