Năm trăm viên linh sa lơ lửng trên trận bàn, từng sợi linh khí chậm rãi tách ra, ban đầu thì như khói như sương, sau đó không ngừng hội tụ, trở nên giống như một dòng nước tràn ngập linh vận.
Những dòng nước này chảy vào người Vương Ly đang ngồi ở giữa trận bàn, sau đó biến mất.
Ý thức của Vương Ly đã sớm tiến vào trạng thái hoàn toàn vô ngã, trong cảm giác của hắn, thân thể hắn dường như đã hoàn toàn biến mất.
Thân thể của hắn cũng giống như đã biến thành một làn khói, biến thành một thế giới hỗn độn nhỏ.
Những thiên địa linh khí xâm nhập vào thế giới của hắn, giống như sao băng rơi xuống tỏa ra ánh sáng uyển chuyền và xinh đẹp, sau đó biến mất, hòa nhập vào thế giới này.
Viên thanh tịnh hoàn thần đan kia lại giống như một ngôi sao màu xanh, lơ lửng giữa thế giới của hắn, xung quanh nó không ngừng tỏa ra vô số ánh lửa mãnh liệt. Mỗi ánh lửa tản mạn khắp nơi đều mang theo vô số cơn bão táp đáng sợ, liên tục va chạm vào phần rìa thế giới của hắn.
Ngôi sao màu xanh này có vẻ rất thô bạo, rất mạnh mẽ, dường như nó có thể áp đảo và lật đổ thế giới này. Nhưng qua một khoảng thời gian, sau khi những ánh lửa mãnh liệt đó tản mạn khắp nơi, khí tức mạnh mẽ của nó dần dần suy yếu, ánh lửa dần dần ảm đạm xuống.
Trên bầu trời hỗn độn xuất hiện nhiều ánh sáng hơn.
Đầu tiên có một ánh sáng màu đen xuất hiện ở chỗ cao nhất, ánh sáng màu đen này chậm rãi mở rộng, giống như một con mắt màu đen mở ra trên đỉnh thế giới hỗn độn.
Ngay sau đó, có năm vầng sáng màu trắng chậm rãi sáng lên.
Theo sự xuất hiện của năm vầng sáng màu trắng này, những linh khí như sao băng rơi xuống vùng thế giới này giống như có mục tiêu truy đuổi, toàn bộ đều hướng về phía năm vầng sáng màu trắng này.
Năm vầng sáng màu trắng càng ngày càng sáng, ánh sáng mông lung biến mất, năm vầng sáng như biến thành năm ngôi sao sáng chói.
Ngay sau đó, ở giữa chúng lại xuất hiện một vầng sáng màu trắng hoàn toàn mới.
“Đến rồi!”
Theo sự xuất hiện của vầng sáng màu trắng hoàn toàn mới này, Vương Ly cảm thấy dường như trong thế giới vang lên tiếng cảnh báo của một Vương Ly khác. Gần như cùng lúc đó, hắn cảm thấy cảnh tượng trong thế giới đột nhiên biến đổi, bóng dáng Vương Ly xuất hiện trong một tòa Đạo Cung màu đen, mà bên ngoài Đạo Cung là khí hải đang sôi trào nguyên khí, bên ngoài khí hải chính là thân thể của hắn.
Vương Ly cảnh giác nhìn về phía trước.
Trong bóng tối sâu trong Đạo Cung, đột nhiên có một luồng khí màu xám xuất hiện, luồng khí màu xám này nhanh chóng vặn vẹo, biến thành một tu sĩ áo xám.
Pháp y trên người tu sĩ này chính là do luồng khí màu xám ngưng tụ thành. Nhưng vô cùng tàn tạ.
Không chỉ là pháp y, thân thể của tu sĩ này cũng rất... tàn tạ.
Đây là một nam tu gầy gò hơn bốn mươi tuổi, thân hình của gã rất cao lớn, cao hơn Vương Ly nửa cái đầu.
Mắt trái của gã có một vết thương do nổ tung tạo thành lỗ thủng, lỗ thủng này phá hủy toàn bộ máu thịt và xương cốt từ mắt trái, xuyên thủng sau gáy, chỉ có một lớp da đầu giống như vải rách nối liền với hộp sọ bên phải của gã.
Tay trái của gã cũng đứt từ khuỷu tay, trên bụng phải lại có một vết thương thối rữa và mấy vết thương to bằng nắm tay.
Ngoài những vết thương lớn này, trên người gã còn có rất nhiều vết thương nhỏ.
Nhìn thì thấy đây hẳn là thi thể của một tu sĩ đã trải qua trận chiến thảm thiết khi còn sống.
Vậy mà bây giờ, quanh người gã lại sinh ra sóng nguyên khí mạnh mẽ.
Nếu tu sĩ bình thường gặp phải chuyện như vậy trong lúc tu hành, chỉ sợ đã sớm mất hết hồn vía, nhưng Vương Ly lại không cảm thấy kinh ngạc.
Hắn đang tu luyện Huyền Thiên Đạo Quyết.
Cũng giống như Hoa Dương Thiên Đạo Quyết của Hoa Dương Tông, Huyền Thiên Đạo Quyết là chính pháp chính thống nhất của tiên môn.
Tất cả đệ tử nội môn của Huyền Thiên Tông đều tu hành Huyền Thiên Đạo Quyết.
Đây chính là chính pháp hoàn chỉnh mà chỉ cần từng bước tu hành, chỉ cần có đủ cơ duyên, vậy thì có thể tu hành thẳng đến Kim Đan, đến Nguyên Anh, thậm chí thẳng đến Hóa Thần, Tịch Diệt, Đại Thừa.
Tu luyện loại chính pháp tiên môn này, đường đường chính chính nghịch thiên mà đi, pháp tắc Thiên Đạo cũng sẽ đáp lại một cách đường đường chính chính.
Pháp tắc Thiên Đạo cũng sẽ dựa theo các giai đoạn tu hành khác nhau của những tu sĩ này mà lần lượt ban cho thiên kiếp.
Tất cả mọi người đều tuân thủ quy củ, biến số là ít nhất.
Không tính ưu nhược điểm và mức độ hoàn chỉnh của công pháp, đây chính là chỗ tốt của việc tu hành công pháp chính thống.
Cho nên theo lý thuyết, tu sĩ tu luyện Huyền Thiên Đạo Quyết, ngay khi dẫn khí nhập thể thành công trở thành tu sĩ Luyện Khí tầng một, phải đối phó với Phong Hỏa Kiếp, khi từ Luyện Khí kỳ đột phá lên Trúc Cơ kỳ, phải đối mặt với Linh Độc Kiếp.
Khi Vương Ly tiến vào Huyền Thiên tông, lúc trở thành tu sĩ Luyện Khí tầng một, thiên kiếp hắn đối mặt chính là Phong Hỏa Kiếp bình thường nhất.
Khoảnh khắc thiên địa linh khí đầu tiên nhập vào cơ thể, chúng liền phản ứng với nội khí của hắn, hình thành Phong Hỏa rèn luyện nguyên khí.
Cũng như đại đa số đệ tử mới nhập môn tu luyện Huyền Thiên Đạo Quyết, hắn vượt qua mà không có nguy hiểm gì.
Nhưng bắt đầu từ lúc từ Luyện Khí tầng một đột phá đến Luyện Khí tầng hai, việc tu luyện của hắn đã trở nên không bình thường.
Ngay khi từ Luyện Khí tầng một đột phá đến Luyện Khí tầng hai, ý thức của hắn không chịu sự khống chế của bản thân mà chìm vào Đạo Cung trong khí hải của mình. Ý thức của hắn như là hoàn toàn tách khỏi thân thể, đối với ý thức của hắn thì thân thể hắn giống như biến thành một ngoại vật tuyệt đối, một người khổng lồ bên ngoài Đạo Cung.
Lúc đó đương nhiên hắn thấy vô cùng rung động, cảm thấy việc tu hành của mình xảy ra vấn đề, rất có thể vì vậy mà hồn phi phách tán.
Nhưng điều làm cho hắn rung động hơn chính là, sau khi ý thức của hắn bị kéo vào Đạo Cung trong khí hải, cũng giống như ngày hôm nay, một tu sĩ áo xám kỳ lạ xuất hiện trước mặt hắn.
Thân thể của tu sĩ áo xám xuất hiện đều vô cùng tàn tạ, giống như là một cương thi.
Nhưng sau khi tu sĩ áo xám xuất hiện như vậy, liền không hề có dấu hiệu gì mà lập tức ra tay với hắn, cùng hắn tiến hành một trận đấu pháp sinh tử ngay trong Đạo Cung trong khí hải của hắn.
Mặc dù rõ ràng là đấu pháp ở cấp độ ý thức, chiến đấu bằng thần hồn, nhưng trong cuộc đấu pháp kịch liệt, chỉ cần hắn bị thương trong Đạo Cung, khi hắn tỉnh táo lại, sau khi thoát khỏi trạng thái tu hành, thì bộ phận đó trên thân thể hắn cũng sẽ đau đớn khó chịu.
Mặc dù bề ngoài nhìn không thấy bất kỳ vết thương nào, nhưng bộ phận đó lại như là thật sự chịu phải đòn pháp thuật kia.
Trong trận chiến từ Luyện Khí tầng một đột phá đến Luyện Khí tầng hai gặp phải tu sĩ áo xám kỳ lạ này trong Đạo Cung khí hải, hắn phải cố gắng hết sức, gần như bị thương nặng sắp chết mới đánh bại được tên tu sĩ áo xám kia. Sau khi hắn tỉnh lại, bản thân hắn giống như thật sự bị thương nặng, cả người như muốn nứt ra, nằm nghỉ khoảng chừng mấy chục ngày mới có thể khôi phục khả năng hành động.
Sau đó lúc từ Luyện Khí tầng hai đột phá đến Luyện Khí tầng ba, Luyện Khí tầng ba đột phá đến Luyện Khí tầng bốn, Luyện Khí tầng bốn đột phá đến Luyện Khí tầng năm, hắn đều gặp phải tình huống tương tự. Ngay khi đột phá, ý thức của hắn liền bị cưỡng ép kéo vào Đạo Cung khí hải của mình, sau đó sẽ gặp phải một tu sĩ áo xám kỳ lạ như vậy.
Bị bệnh lâu ngày thành bác sĩ, huống chi hắn cũng không phải đồ đần.
Liên tiếp gặp phải chuyện kỳ lạ như thế này, hắn cũng dễ dàng phát hiện quy luật.
Đầu tiên, mỗi khi hắn đột phá một tầng cảnh giới nhỏ đều sẽ gặp phải một gã tu sĩ áo xám như vậy.
Thứ hai, mỗi tu sĩ áo xám mà hắn gặp phải đều khác nhau, dù là dáng vẻ bề ngoài, vết thương trên người, xuất thân tông môn, phương thức chiến đấu, đều hoàn toàn khác nhau. Nhưng thực lực của bọn họ lại không ngừng tăng lên.
Tên tu sĩ áo xám đầu tiên hắn gặp phải lúc đột phá Luyện Khí tầng hai, là tu sĩ Luyện Khí tầng hai.
Lúc đột phá Luyện Khí tầng ba, hắn gặp phải tên tu sĩ áo xám thứ hai, là tu sĩ Luyện Khí tầng ba.
Loại tu sĩ áo xám xuất hiện một cách kỳ lạ này có cùng tu vi sau khi đột phá của hắn, mà hắn nhất định phải đánh bại tu sĩ áo xám này mới có thể chính thức đột phá.
Hơn nữa từ kinh nghiệm mấy lần trước làm cho hắn phát hiện, loại chiến đấu này thật ra cũng không tiêu hao chân nguyên của bản thân, nhưng lại có tiêu hao rất lớn đối với thần thức, rất phí tinh thần.
Trong chiến đấu, thân thể trong Đạo Cung của hắn hoàn toàn giống như hình ảnh thu nhỏ của thân thể thật. Hắn không chỉ có thể sử dụng các loại pháp thuật mình biết, mà thậm chí trên người có bùa chú gì, pháp bảo gì cũng đều có thể sử dụng, theo cảm giác của hắn thì hiệu quả hoàn toàn giống với bùa chú thật, pháp bảo thật.
Tương tự, tu sĩ áo xám này cũng có thể sử dụng các loại pháp thuật và pháp bảo.
Đối với hắn, đây hoàn toàn giống như một trận chiến đan xen thời gian và không gian kỳ lạ mà chân thật.
Nhưng một khi hắn chiến thắng, ý thức của hắn rời khỏi Đạo Cung, sau khi tỉnh táo lại, tất cả những chuyện này lại giống như chưa từng xảy ra. Bùa chú, pháp bảo trên người hắn đương nhiên cũng không tiêu hao, nhưng chỗ hắn bị thương trong chiến đấu lại có cảm giác vô cùng chân thật.