“Đi!” Mặc dù trong mắt Vương Ly thì Diệp Cửu Nguyệt còn có vẻ quá non nớt, nhưng lúc này y đã hạ quyết tâm, làm việc cũng có vẻ vô cùng quyết đoán, không chút dây dưa dài dòng. y quát khẽ, những hào quang màu xanh biếc lóng lánh trên thân những cổ trùng kia lập tức ẩn đi, hòa vào trong bóng tối. Những cổ trùng này bay về một phía, đợi đến khi chúng đã hoàn toàn biến mất trong cảm giác của Vương Ly, Diệp Cửu Nguyệt mới gật đầu, đi theo. Lúc Vương Ly...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.