"Ha Ha đạo hữu?"
Hoa Dương ngũ tử đều không biết Vương Ly đang nói gì.
Nhưng đúng vào lúc này, Tề Tiễn Chúc lại trông rất kinh hãi.
Một làn sóng linh khí khiến người sợ hãi, đang chấn động ngay trước ngực y.
Phản ứng của y cũng cực nhanh, ngay khi cảm nhận được sự dao động của linh khí, một đoàn chân hoả đỏ rực lập tức tạo thành một tấm thuẫn tròn vài thước vuông chắn trước ngực.
- Phốc!
Nhưng sóng linh khí đến từ phía trước chỉ phát ra một tiếng vang nhỏ rồi tan biến không còn dấu tích.
Cùng lúc đó, ở sau lưng của y xuất hiện năm đạo hào quang màu xanh đen, năm đạo hào quang ngưng kết lại, hình thành dáng dấp quỷ trảo, trực tiếp không tiếng động rơi vào trên lưng của hắn.
Khuôn mặt của Tề Tiễn Chúc lộ vẻ kinh ngạc và vô cùng hoảng sợ, sắc mặt của y lập tức biến thành xanh đen, sau đó kết thành một màn sương lạnh.
- Lạch cạch.
4 người còn lại trong Hoa Dương ngũ tử kinh hãi đến mức tim đập mạnh và linh khí trên người tán loạn, đại sư huynh của bọn họ đã ngã xuống đất, giống như một người sắp chết cóng toàn thân không ngừng co quắp.
"Ngươi..."
Thẩm Vũ biến sắc, cao giọng quát chói tai, bốn quả cầu lửa tròn xoe xuất hiện quanh người, một đám khói màu vàng mờ ảo hiện ra trước mắt gã.
Một tia sáng chói lọi màu vàng đen lao thẳng qua bốn quả cầu lửa tròn, đánh thẳng vào bụng của gã.
Tiếng quát chói tai đột ngột dừng lại, cả người bị bị đánh bật ra khỏi mặt đất bởi uy năng của thứ sáng chói màu vàng đen này.
Hứa Hãn, Thẩm Tố Trân, Dương Mai, 3 người còn lại trong Hoa Dương ngũ tử đều sợ hãi tái mặt, thân ảnh của bọn họ đồng thời lui về phía sau, mấy ngọn lửa đồng thời hình thành nhiều đầu hoả mãng, lập tức cuốn lấy thân ảnh của Vương Ly.
- Oanh!
Vài đầu hỏa mãng nổ tung mãnh liệt, ngọn lửa dữ dội bao trùm bán kính hàng chục mét.
Nhưng Vương Ly bên trong đã hoàn toàn biến mất.
Hô hấp của Hứa Hãn hoàn toàn dừng lại, lúc này như thể có một làn sóng linh khí như có như không xuất hiện ở bên trái cơ thể. Gã dùng thần thức quét qua, lập tức phát hiện một gợn sóng trong suốt hiện ra ở giữa không trung, thân ảnh của Vương Ly xuất hiện ở trung tâm gợn sóng trong suốt.
"Ngươi!"
Tay trái của gã cử động liên tục, lúc này hỏa diễm hình tròn tứ diện xoay quanh gã lập tức bay về phía đối diện Vương Ly, cùng lúc đó tay phải của gã liên tục vung về phía gợn sóng trong suốt kia.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Ánh sáng sấm sét trong lòng bàn tay gã liên tục nổ tung, cứ mỗi một tia sét nổ tung, đều có một ngọn lửa màu tím cực kỳ tập trung đánh trúng thân ảnh gợn sóng trong suốt của Vương Ly.
Đây là Thần Lôi Tử Hoả của Hoa Dương Tông, là Lôi Hoả pháp, tốc độ lúc đối địch lợi hại hơn so với hỏa pháp bình thường.
Vương Ly trong gợn sóng trong suốt cứ như còn chưa kịp phản ứng đã bị ba ngọn lửa màu tím này đánh trúng.
Nhưng điều khiến Hứa sốc nặng chính là ba ngọn lửa màu tím hoàn toàn không đánh trúng bất kỳ vật thể hữu hình nào, như thể đã xuyên qua bóng ma!
Gợn sóng trong suốt kia biến thành hơi nước mờ ảo rồi biến mất.
Đây hóa ra là một là một loại thủ đoạn che mắt quỷ dị!
- Ba!
Gần như cùng lúc đó, thân hình vốn dĩ chỉ là làn gió nhẹ mang theo hoả thuẫn của gã bỗng trở nên rắn chắc hơn, khi làn gió hiu hiu thổi vào mặt, một tia sáng xanh mờ nhạt đột nhiên xuất hiện, giống như một cái đại chuỳ màu xanh vậy nện mạnh vào ót của gã.
Ánh mắt của Hứa Hãn tối sầm lại, cả người bị hất bay ra ngoài.
"A!"
2 nữ tu sĩ Thẩm Tố Trân cùng Dương Mai hét lên kinh hoàng, hai tay họ vung vẩy điên cuồng, hàng chục ngọn lửa đỏ tươi lượn vòng điên cuồng bên cạnh họ, giống như những cây dây leo màu đỏ sinh trưởng trong hư không.
Cũng đúng vào lúc này, một đám sương trắng băng tuyết rơi vào Thẩm Vũ đã ngã nhào trên mặt đất, Thẩm Vũ che bụng không làm bất kỳ động tác nào, lúc này sương mù băng trắng trào dâng, toàn thân của gã gần như tê cóng đến cứng ngắc.
Hứa Hãn ngã xuống đất, gã lảo đảo muốn đứng lên, nhưng đúng lúc này, thân ảnh của Vương Ly cũng xuất hiện ở bên cạnh gã.
- Bình!
Vương Ly dứt khoát đấm vào bên trái cổ của gã.
Trước mắt gã này giờ toàn là các ngôi sao nhỏ đang xoay tròn, vị tu sĩ Hoa Dương Tông tu sĩ này chưa kịp đứng vững đã ngã vật xuống đất, ngất xỉu.
Một quyền đánh bại Hứa Hãn, Vương Ly nhếch môi cười khẩy hai nữ tu đứng cách đó không xa.
"Ngươi vô sỉ! Lại đánh lén chúng ta!" Hai nữ tu lúc này mới khẳng định chắc chắn đây chính là cơ thể thật của Vương Ly.
"Ha ha!"
Vương Ly khẽ lắc người, thân thể lại chia ra làm ba, ba bóng người lao tới đối thủ nhanh như chớp.
Hai nữ tu phóng xuất thần thức, vừa mới mơ hồ xác định cái nào là thực thân của Vương Ly, thì hơn mười đạo bùa đã bay lơ lửng xung quanh thân thể của các nàng.
"Bình thường thì rất ngang ngược, lúc thật sự đấu pháp với người khác, thì chết như thế nào cũng không biết." Hà Linh Tú đang lẳng lặng ngồi trên một gốc liễu già ở bờ sông đối diện, thấy hình ảnh như vậy, trên mặt nàng tràn ngập khinh thường.
Thật ra không cần nhìn cũng biết kết cục của hai vị đồng môn sư tỷ này.
Trong 5 vị đệ tử chân truyền của Thanh Dương sư bá, Tề Tiễn Chúc đã luyện khí tầng tám, Thẩm Vũ luyện khí tầng bảy, Hứa Hãn sắp tấn thăng luyện khí tầng bảy, còn về hai đồng môn sư tỷ, trong đó Thẩm Tố Trân cũng là luyện khí tầng bảy, chỉ có Dương Mai đang luyện khí tầng sáu trung kỳ.
Những người này khí thế hung hăng tìm Vương Ly tính sổ, nhưng ngay cả năng lực đánh trả cũng không có.
Bọn họ ngoại trừ là đồng môn sớm chiều tập luyện cùng nhau, thì năm người này còn có cùng sư tôn, vậy mà chút ăn ý trong phối hợp đồng đội cũng không hề có, hoàn toàn đều là hành động riêng rẽ. Chưa nói đến chuyện từng người bị đánh bại, mà ngay cả Tề Tiễn Chúc và Thẩm Vũ bị pháp thuật bắn trúng lúc đầu, những người còn lại cũng chỉ có khiếp đảm, không hề có ý thức chạy tới cứu giúp đồng môn, mà lại theo bản năng lui về phía sau.
5 vị đồng môn này giờ ở trong mắt của nàng, đơn giản không đáng một xu.
Nhưng Vương Ly thì hoàn toàn ngược lại, kinh nghiệm đấu pháp dày danh cứ như đã trải qua trăm ngàn trận chiến, hơn nữa tư duy cực kỳ tỉnh táo, vừa ra tay đã lập tiức đánh ngã kẻ có tu vi cao nhất là Tề Tiễn Chúc, kế tiếp lại dùng pháp thuật và phù lục ẩn nấp thân ảnh, khiến cho những người này ngay cả cơ hội phản kích cũng không có.
Giờ đối mặt với hai tu sĩ cuối cùng này, hắn càng dứt khoát tung ra nhiều phù lục như vậy, đây rõ ràng là muốn trực tiếp chấm dứt chiến đấu, không cho hai người này chút cơ hội để trở mình.
Các tiên môn tu sĩ tại Tiểu Ngọc Châu đều có sở trưởng riêng, tu vi của Hoa Dương ngũ tử đều cao hơn Vương Ly, không thể nói họ không có chiến lực. Nhưng những người này lại bị Vương Ly đánh cho trở tay không kịp, hơn nữa tình trạng thảm hại chịu đòn này kéo dài mãi cho đến khi đấu pháp kết thúc.
May mà nàng bình thường không có hảo cảm gì đối với đám Tề Tiễn Chúc, bằng không nàng sẽ thấy rất buồn khi nhìn thấy cảnh này.
- Rầm rầm rầm rầm!
Ngay khi ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu của nàng, hơn mười đạo phù lục đã đồng thời kích phát, các loại uy năng loạn tạc. Ngọn lửa bên ngoài thân hai nữ tu của Hoa Dương Tông là Thẩm Tố Trân cùng Dương Mai ngoài thân hỏa quang lạp tức vỡ nát thành nhiều mảnh. Lúc này hai nữ tu vô cùng hoảng sợ, chân nguyên trong cơ thể hỗn loạn va chạm, các nàng không biết mình nên làm gì.
Đúng lúc này, hai nguồn sức mạnh cực kỳ băng hàn đã mạnh mẽ tràn vào trong cơ thể của các nàng, khiến khí hải của các nàng đều lập tức đóng băngi.
Dư âm lắng xuống.
Lúc sóng linh khí hoàn toàn tiêu tán, Vương Ly đứng lặng im, trông rất ung dung.
Còn Hoa Dương ngũ tử đều nằm đo đất, bất tỉnh, không ai có thể đứng lên.
Vương Ly nhìn về phía Tề Tiễn Chúc.
Tề Tiễn Chúc lúc này mới chật vật ngồi dậy.
Kẻ này có tu vi luyện khí tầng tám, là người đứng đầu của Hoa Dương ngũ tử, lúc này cơ thể không ngừng run rẩy. Gã nhục nhã chịu đựng ánh mắt của Vương Ly, vừa kinh ngạc, lại có chút sợ hãi, gợn sóng, băng sương trên mặt của gã không ngừng vỡ vụn rơi xuống.
"Vương..." Gã gian nan mở miệng.
Nhưng gã chỉ mới run rẩy cất lên một chữ, Vương Ly lập tức cắt ngang: “Đừng kêu bậy bạ, phải xưng hô theo lời của ta, gọi ta là Vương Tất Hồi đạo hữu!"