Hộ Đình Nang trông như đang nói coi như ngươi thức thời, nặng nề hầm hừ, y cũng không tính toán với Vương Ly, chỉ nhìn về phía Ôn Nghệ Hiên, nói: “Nơi đây không có gì đáng xem nữa, Ôn chưởng quỹ ngươi trực tiếp đưa chúng ta đi mua một viên dị nguyên, ta không thích nợ người khác." Ôn Nghệ Hiên nở nụ cười, nói: “Tốt, đi theo ta." Nụ cười của nàng khiến cho Hộ Đình Nang cảm thấy có gì đó sai sai. Y đi theo mấy bước, đột nhiên quay đầu nhìn Vương Ly...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.